Giảng lễ an táng nữ tu Anna-Luca Phan Thị Vinh FMM

Thứ tư - 28/06/2017 12:38

(26.6.2017)
(BÀI GIẢNG LỄ AN TÁNG NỨ TU ANNA-LUCA PHAN THỊ VINH  - FMM)
VÀ TÌNH YÊU VẪN ĐẸPCUỘC ĐỜI
 
          Kính thưa cộng đoàn Phụng Vụ,
 
          Cách đây 2 ngày (24/6) chúng ta vừa long trọng mừng ngày sinh của một vị Thánh : Sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả. Và hôm nay, cũng trong khung cảnh “họp mừng Lễ Tạ Ơn”, chúng ta cử hành lễ An táng nữ tu Anna-Luca Phan thị Vinh, tiển đưa chị giã từ trần gian để đi về cõi đời đời !

          Xét cho cùng, toàn thể 365 ngày Phụng Vụ của Hội Thánh đều là những ngày cử hành “cuộc sống và cái chết” mà tâm điểm chính là “mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô”. Cũng chính vì thế, cho dù là cử hành Lễ Rửa Tội của một em bé mồ côi vô danh tiểu tốt nào đó, hay lễ An táng của một người nữ tu sống lặng lẽ âm thầm…thì phụng vụ vẫn chuyển tải một sứ điệp nhiệm mầu cao cả.

          Thật vậy, nếu chúng ta họp nhau nơi đây chỉ để “làm thủ tục” đưa tiển một người, như một bổn phận, một thói quen…để rồi sau những lát cuốc lấp huyệt, vội vã ra đi, nhanh chân trở về, thì Phụng vụ An táng đâu còn có nghĩa gì !

          Trước hết Phụng Vụ lễ An táng nữ tu Anna-Luca hôm nay muốn nói với chúng ta rằng : Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao[1] !

          Làm sao mà không đẹp khi cuộc đời của chị trải dài trong một khoảng thời gian 89 năm, cái tuổi thọ mà biết bao người mơ cũng không tới ! Và tình yêu dâng hiến phục vụ với 67 năm trong ơn gọi Phan Sinh thì cũng thuộc vào hàng “vô địch”. Thời gian là thế, nhưng không gian của cuộc đời chị cũng đã trải rộng bao la : Từ Đông Tràng Hà tĩnh đến Savanakhet bên Lào, rồi Mỹ Yên Nghệ An…Sau đó sang tận Madagascar thuộc đại lục Phi Châu rồi trở về Đà Lạt, Gia Định, Sài Gòn…Chưa chịu dừng ở đó, chị lại tiếp tục bay đến thủ đô ánh sáng Paris, ngược về Kuala Lampur-Malaysia và Manila - Philippine. Sau đó lại về Đơn Dương, ra Qui Hòa, Suối Dầu, Nha Trang. Tưởng đâu tuổi cao sức yếu chắc chị về hưu dưỡng. Không, năm 2002, lúc đã 74, chị còn sang tận Rôma tham dự lễ phong Chân Phước cho Mẹ Maria de la Passion, Đấng sáng Lập Dòng. Và cuối cùng, từ cộng đoàn Thánh Tâm Sài Gòn, chị ra Nha Trang mừng ngọc khánh (2010) để từ đó về an dưỡng tại Qui Hòa cho đến lúc trút hơi thở cuối cùng vào lúc 22g45 ngày 23/6/2017.

          Một đời người mà trải ra với khoảng thời gian và không gian như thế thì quả thật quá đẹp. Quá tuyệt vời !

          Ngoài cái đẹp của thời gian và không gian đó, chúng ta còn đọc thấy nơi chị có 1 điều sáng chói : chị là một nhà giáo chuyên nghiệp và đa nghành. Gần như cả cuộc đời tu trì của chị là dành cho việc giáo dục con người : từ những lớp tiểu học, cho đến những những lớp giáo lý, Pháp văn, hội họa, tiểu công nghệ-mỹ nghệ mà đối tượng có cả những học sinh dân tộc Koho…

          Qua một vài nét đan thanh đó, để chúng ta cùng cảm nhận rằng : cuộc đời chị chính một bài thuyết minh rõ nét điều cốt yếu của linh đạo Phan Sinh Thừa Sai như được minh định trong Hiến pháp của Dòng : “...Là thừa sai, chị em sẵn sàng đi khắp mọi nơi và đến với mọi người, ưu tiên cho những người chưa biết Đức Kitô, những nơi thiếu vắng sự hiện diện của GH” (HP 4). 

          Nhưng có lẽ, sứ điệp mà phụng vụ An Táng hôm nay muốn chuyển tải đến chúng ta lại không dừng lại ở đó, mà là nơi Bàn Tiệc Lời Chúa.

          Thật vậy, ở ngay tâm điểm của cái chết bên cạnh quan tài chứa thân xác bất động của người chị em chúng ta Anna-Luca, Lời Chúa trong sách Khôn Ngoan đã vang lên như một tín thư của niềm hy vọng : “Linh hồn những người công chính ở trong tay Chúa…Khi đến giờ Chúa viếng thăm các ngài, các ngài sẽ chói sáng như ánh lửa rạng ngời giữa bụi lau…”.

          Đó không là một thúc nhắc, một động viên để tất cả chúng ta cùng nỗ lực thực thi sống công chính, như cuộc đời đầy nỗ lực và khiêm tốn của chị Anna-Luca sao ?

          Trong khi đó, lời trăn trối của của Thánh Phaolô cho đồ đệ Timôthêô gần 2000 năm trước lại luôn mang tính thời sự dành cho mỗi người chúng ta hôm nay : “Cha cam chịu mọi sự vì những người được tuyển chọn, để họ được hưởng ơn cứu độ trong Đức Giêsu Kitô và hưởng vinh quang muôn đời”. Phải chăng Thánh Cả muốn ngụ ý rằng : giá trị của một đời người, một người tông đồ của Chúa Kitô được tính không phải bằng những gì mình sở hữu mà là những gì đã cho đi, phục vụ ; và chính cuộc sống “chết đi với Chúa Kitô” sẽ là con đường dẫn đến sự “sống với Ngài” và trong Ngài.

          Nhưng trên hết đó là bài Tin Mừng. Thánh Gioan đã “gắn” cái “Giờ” Đức Kitô được tôn vinh với chính cái “giờ” Ngài dấn thân đi vào cuộc khổ nạn, đi vào cái chết : “Đã đến giờ Con Người được tôn vinh…Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không chết đi, thì chỉ trơ trọi một mình, nhưng nếu nó chết đi, thì sẽ sinh nhiều bông hạt…”.

          Quả thật, chính cái “Giờ” của Đức Kitô đã phủ bóng trên toàn thể thân phận của con người và đem lại ánh sáng và niềm hy vọng cho mọi kiếp nhân sinh mà chính sự chết đã như một định mệnh oái ăm nghiệt ngã giáng xuống và che chắn mọi con đường.

          Với một cuộc đời như thế và được chết ở giữa lòng Hội Thánh như thế, chị Anna-Luca hôm nay tham dự Thánh lễ cuối cùng trên dương thế, tham dự chính cái “GIỜ” của Đức Kitô, trong tương quan hiệp thông nhiệm mầu của mọi thành phần Dân Chúa còn sống cũng như đã qua đời. Đúng là một cuộc hành hương không phải để “bỏ cuộc chơi”[2] mà là để “về với cội nguồn”. Bởi vì chính Đức Kitô đã khẳng định : “Thầy ở đâu kẻ phụng sự Thầy cũng sẽ ở đó”.
          Và cũng từ cuộc ra đi êm ái của một cuộc đời thánh thiện, giản đơn, của một nữ tu, trong không gian yên bình của tu viện Qui Hòa, tôi chợt nhớ mấy câu thơ trong bài thơ : Ta đã thấy nụ cười trong nước mắt[3] :
Tu viện âm vang khúc thánh ca trong vắt,
Người nữ tu về với Chúa chiều nay.
Cả một đời quên mình phục vụ hăng say,
Ra đi mà sao nhẹ như mây trời xanh ngát !
 
Vâng, ta đã thấy nụ cười trong nước mắt,
Thấy niềm vui giữa muôn vạn đắng cay.
Thấy bao mảnh đời vạ gió tai bay,
Nhưng thập giá đã phục sinh niềm hy vọng !
 
          Kính thưa Sr. Anna-Luca, Hy tế Thập Giá của Đức Kitô giờ đây đang đưa Sr. vào bàn Tiệc Nước Trời. Xin Sr. nhớ cầu nguyện cho chúng tôi, những đứa em đang còn thất tha thất thểu trong cuộc lữ hành gian nan dưới thế. Amen.
 

[1] Lời hai câu thơ đầu trong bài thơ “Cuộc đời vẫn đẹp sao” của Bùi Minh Quốc được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc.
[2] Cụm từ trong bài thơ “Mùa Xuân Chín” của thi sĩ Hàn Mặc Tử : Ngày mai trong đám xuân xanh ấy, có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
[3] Sơn Ca Linh, bài thơ “Ta đã thấy nụ cười trong nước mắt” trong tuyển tập thơ đạo.

Tác giả bài viết: Giuse Trương Đình Hiền

 Tags: Giảng lễ

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

lich cong giao 2022 - 2023
tapsanmucdong
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập195
  • Máy chủ tìm kiếm30
  • Khách viếng thăm165
  • Hôm nay15,946
  • Tháng hiện tại593,909
  • Tổng lượt truy cập28,245,796

Chúng tôi trên mạng xã hội

CÁC GIÁO HẠT
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây