Giáo phận Qui Nhơn

http://gpquinhon.org/q


THUYỀN, BIỂN VÀ VÌ SAO MẸ !

Có ai biết cái thuở nào duyên nợ, “Biển” và “Thuyền” đã khắng khít cùng nhau. Thuyền chắp cánh dệt mộng ước ngàn sau, Biển xanh ngát bao la trời tít tắp !

THUYỀN, BIỂN VÀ VÌ SAO MẸ !

(Thương tặng những thuyền bị đắm và những nạn nhân của cơn bảo Damrey)

 

“….Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau - rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió… " (Thơ Xuân Quỳnh)

 

Có ai biết cái thuở nào duyên nợ,

“Biển” và “Thuyền” đã khắng khít cùng nhau.

Thuyền chắp cánh dệt mộng ước ngàn sau,

Biển xanh ngát bao la trời tít tắp !

 

Những chuyến ra khơi, đường thuyền rộng khắp,

Biển như mẹ hiền giang rộng vòng tay.

Quà của mẹ là tôm cá đầy ghe,

Biển nuôi thuyền để thuyền nuôi cuộc sống !

 

Thuyền gác mái qua những mùa biển động,

Biển ngậm ngùi theo sóng dập xôn xao.

Tiếng gọi hải hành thuyền mãi nôn nao,

Chờ hết đợt cơn mưa dầm gió bấc.

 

Có những ngày thuyền nổi cơn gan góc,

Quyết đương đầu khi biển nổi cuồng phong.

Mang kiếp “thuyền” đành chấp nhận long đong,

Bạn với “biển” tử sinh là chuyện nhỏ !

 

Nhưng kiếp nhân sinh, lẽ đời duyên nợ.

Có hợp kia rồi cũng đó ly tan.

Qua mùa xuân biển lặng, thuyền bình an,

Mùa đông tới, gió mưa và biển động.

 

Ai có biết lẽ trời cao biển rộng,

Có ai tường con tạo khéo trớ trêu.

Mới sáng nào thuyền hăm hở ra đi,

Mà chiều lại đã nằm sâu mộ biển !

 

Biển giận hờn khoét thuyền sâu đau điếng,

Hay điên cuồng, thuyền vỡ nát tan hoang.

Sóng dâng cao dập dìu những khăn tang,

Thuyền gác mái thâu đêm chờ vô vọng…!

 

Nên chỉ biết khi sang mùa biển động,

Thuyền có ra khơi xin nhớ hướng lên trời.

Có một vì sao Bắc Đẩu rạng ngời,

“Maris Stella”, Mẹ Maria chính là vì sao ấy !

 

Tháng 11/2017

Tác giả bài viết: Sơn Ca Linh

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây