Hoạt cảnh Giáng sinh theo tinh thần Năm Thánh

Thứ hai - 30/10/2017 19:17

HOẠT CẢNH GIÁNG SINH THEO TINH THẦN NĂM THÁNH - TRUYỀN GIÁO

 

Kính thưa Cộng Đoàn Dân Chúa,

Hàng năm, cùng theo về với gió mùa Đông Bắc se se lạnh là bầu khí rộn rịp chuẩn bị đón mừng Chúa Giáng Sinh ở khắp nơi trên địa cầu, hay đúng hơn chỉ là dịp kỷ niệm Chúa Giêsu xuống thế làm người. Sự kiện vĩ đại này đã diễn ra cách đây hơn 2000 năm ở một đất nước xa xôi vùng Tiểu Á, trong một nơi vắng vẻ cô liêu, mặc dù Thiên Chúa đã sai các Ngôn Sứ loan báo tin trọng đại này từ nhiều thế kỷ trước. Và đã hơn 20 thế kỷ trôi qua, vẫn còn nhiều người chưa biết đến tên Giêsu, một số đông chỉ biết đến Người như một nhân vật lịch sử, chỉ có 1/6 nhân loại nhận biết Người chính là Thiên Chúa xuống thế để loan báo Tin Mừng từ Trời cao và cứu chuộc loài người. Đó chính là Cộng Đoàn Dân Chúa chúng ta! Tiếc thay, phần đông chúng ta lại thường quên đi điều ấy và không hiểu rằng một trong những sứ mạng trọng đại của Dân Chúa là phải loan báo Tin Mừng này đến cho mọi người. Xin Thánh Thần Thiên Chúa soi sáng lòng trí chúng ta, để qua đêm diễn nguyện này, mỗi người trong chúng ta đều cảm nghiệm được Tình Yêu Thiên Chúa qua Hồng An Giáng Sinh và ý thức được sứ mạng rao giảng của Cộng Đoàn Dân Chúa. Kính mời Cộng Đoàn cùng đứng lên đọc kinh ĐCTT.

Chương trình Diễn nguyện mừng Chúa Giáng Sinh đêm nay mang chủ đề:

                       

NGƯỜI SAI TÔI ĐI

 

Đêm Canh thức cầu nguyện được chia làm 4 phần:

  • Phần I: Hệ Quả tội Nguyên Tổ
  • Phần II: Tiếng Chúa gọi mời
  • Phần III: Sứ mạng Làm con Thiên Chúa
  • Phần IV: Tin Mừng Giáng Thế.

Vâng, mỗi người trong chúng ta sinh ra trong cõi đời này đều được sai đi. Chính Chúa Giêsu khi xuống thế làm người cũng mang sứ mạng “ Được Sai Đi” từ Thiên Chúa Cha. Sứ mạng này xuất phát từ Lời Hứa của Chúa Cha sau khi ông bà nguyên tổ phạm tội vì bất phục tùng. Không nỡ để loài người đắm chìm trong tội lỗi, Chúa Cha đã hứa sai Con Một người xuống thế gánh lấy tội tình để cứu chuộc nhân loài. Kính mời Cộng Đoàn cùng ngược dòng lịch sử đđế cảm nghiệm đôi điều về Sứ Mạng này trong cuộc sống Kitô hữu của mỗi người chúng ta.

 

Phần I:           HỆ QUẢ TỘI NGUYÊN TỔ

 

Lờì dẫn: Từ thuở đời đời, Thiên Chúa đã yêu thương con người. Ngài dựng nên con người để cùng chung hưởng hạnh phúc. Thế nhưng, vì tội kiêu ngạo và bất phục tùng, ông bà nguyên tổ đã phản bội lại Tình Yêu bao la ấy….

Nhạc cảnh: Vườn Địa Đàng

            ( Adam và Eva diễn theo điệu nhạc và lời dẫn)

Lờì dẫn: Từ thuở ban sơ, Thiên Chúa đã dựng nên con người để cùng chung hưởng hạnh phúc. Ngài dựng nên Adam và cho chàng làm chủ cá biển, chim trời cùng dã thú khắp mặt đất. Tuy nhiên, Adam vãn có vẻ buồn bã, cô đơn. Một hôm, Thiên Chúa khiến Adam ngủ say (nhạc nền). Ngài lấy xương sườn chàng để dựng nên Eva cho chàng làm bạn. Tỉnh dậy, Adam vui sướng biết bao khi nhìn thấy  Eva. Chàng reo lên:

Adam: Ôi, quả thật nàng là xương bởi xương tôi thịt bởi thịt tôi. Vì thế, nàng sẽ được gọi là người nữ vì bởi người nam mà ra.

Lờì dẫn: Từ đó hai người chung hưởng hạnh phúc trong vườn Địa Đàng ngập tràn hoa tươi cỏ lạ, Thiên Chúa phán cùng họ:

Tiếng Chúa: Các ngươi hãy sinh sôi nẩy nở cho đầy khắp mặt đất. Này đây, ta ban cho các ngươi mọi thứ trong vườn. Duy chỉ có Trái Cấm trên cây Biết Lành Biết Dữ ở giữa vườn là các ngươi không được ăn. Vì ngày nào các ngươi ăn nó các ngươi sẽ phải chết.

Lờì dẫn: Họ vui vẻ vâng lời Thiên Chúa và hái cho nhau những quả ngon trong vườn, chỉ trừ Trái Cấm. (nhạc nền) Cho đến một hôm… Rắn là loài quỷ quyệt, nó tìm cách dụ dỗ Eva.

Rắn: Eva ơi, sao bà không ăn trái cây này. Bà nhìn lên xem, trông chúng chín mọng thơm ngon biết bao!

Eva: Không, tôi không dám đâu! Vì ngày nào tôi ăn nó tôi sẽ phải chết.

Rắn: Ha..ha.. Sao mà bà ngây thơ quá vậy. Đây là cây biết Thiện Ác, ăn nó vào, mắt bà sẽ mở ra, bà sẽ biết những điều Thiện Ác và bà sẽ ngang bằng Thiên Chúa.

Eva: (ngập ngừng) Có thể lắm! Tại sao ta không thử nhỉ? (hái trái cấm ăn ngon lành rồi quay sang Adam) Adam ơi, ngon quá! Chàng ăn thử xem( đưa Adam một trái)

Adam: Ay chết. Đây là Trái cây biết lành dữ, Thiên Chúa đã cấm! Sao nàng lại dám…

Eva: Biết được lành dữ thì tốt chứ sao! Chúng ta sẽ ngang bằng Thiên Chúa, ta sẽ tự do muốn làm gì tuỳ thích.

Lờì dẫn: Adam nghe lời vợ ăn vào. Tức thì, mắt họ mở ra và họ nhận thấy mình trần truồng. Họ kiếm lá cây khoác vào ngừời và trốn vào bụi cây để tránh mặt Thiên Chúa. Bấy giờ, Chúa cất tiếng gọi Adam.

Tiếng Chúa: Adam, Adam. Ngươi ở đâu?

Adam: Tôi nghe tiếng Chúa nhưng tôi không dám lộ diện vì tôi biết mình trần truồng.

Tiếng Chúa: Vì sao ngươi biết mình trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây Ta đã cấm ngươi?

Adam: Muôn lạy Chúa, người đàn bà đã cho tôi ăn!

Tiếng Chúa: Eva, sao ngươi cả gan làm điều ấy?

Eva: Chính là con rắn đã cám dỗ tôi.

Tiếng Chúa: Hỡi loài rắn độc, mi sẽ bị nguyền rủa giữa muôn loài. Ngươi phải bò bằng bụng và bị người khinh miệt. Ta sẽ đặt mối thù giữa miêu duệ ngươi và miêu duệ người phụ nữ. Chính Người sẽ đạp dập đầu ngươi, còn ngươi thì rình cắn trộm gót chân Người.

Hỡi Eva, Ta sẽ gia tăng đau đớn cho ngươi trong thai kỳ và khi sinh nở. Ngươi phải suốt đời phục tùng người đàn ông là chồng và là chủ ngươi.

Còn Adam kia, đất sẽ trổ sinh gai góc vì ngươi, ngươi phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới có mà ăn. Vì ngươi là bụi đất nên sẽ phải trở về bụi đất.

Lờì dẫn: Phán rồi, Thiên Chúa sai thần Kêrubim đuổi 2 ông bà ra khỏi vườn Địa Đàng và canh giữ cổng vườn. ( Hai ông bà lầm lũi bước đi trong tiếng nhạc nền áo não). Quả vậy, Thiên Chúa chí tôn rất công bằng và nhân ái! Vì công bằng nên kẻ có tội phải chịu sự trừng phạt, phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới có mà ăn. Những bước chân xa dần cõi Địa Đàng hạnh phúc, trước mắt chỉ có những tháng ngày lầm than khốn khổ. Nhưng, lòng Cha nhân ái không nỡ nhìn loài người bất hạnh, Ngài đã hứa ban Ngôi Lời xuống thế gánh tội trần gian, và Ngài muốn loài người phải thức tỉnh đón nhận Hồng An. Đã nhiều lần và dùng nhiều cách,. Thế kỷ này tiếp nối thế kỷ kia, nhiều Ngôn Sứ đã được mạc khải để loan báo về Đấng Cứu Thế. Xin mời Cộng Đoàn cùng bước sang phần II của Đêm Canh Thức:

 

Phần II: TIẾNG CHÚA GỌI MỜI

 

Hoạt cảnh : Người được sai đi.

Lờì dẫn: Một trong số các Ngôn sứ được Chúa chọn để mạc khải chương trình Cứu Độ là Tiên Tri Isaia, tên Isaia có nghĩa là Thiên Chúa Cứu Chuộc. Ngài là vị Ngôn sứ thể hiện rõ nhất hình ảnh Nguời Tôi Tớ Đau Khổ tức gương mặt của Đức Kitô Cứu Thế.

( Tiên tri Isaia bước ra chậm rãi quỳ giữa sân khấu, chắp tay ngước mặt lên trời nghiêm trang…)

Năm vua Oxia băng hà, Ngài đã có một thị kiến, Ngài thấy Thiên Chúa ngự trên ngai cao cả, có Sêraphim đứng chầu 2 bên và các tầng trời vang động tiếng tung hô

( Ca đoàn hát bài: Thánh, chí Thánh ngàn trùng Chí Thánh… Dứt bài hát đèn chớp và đảo liên tục)

Isaia: Khốn thân tôi vì miệng tôi câm nín, môi tôi dơ bẩn vì sống giữa loài người miệng lưỡi nhớp nhúa. Khốn thay, mắt tôi lại nhìn thấy Đấng Tối Cao, Chúa Quyền Năng cao cả…

Thiên thần: (bước đến gần cầm viên than hồng đặt lên miệng Isaia) Đây, lửa này đụng tới môi ngươi thì mọi điều gian ác ngươi đều được gột rửa, tội lỗi ngươi được sạch. Nào Ta biết sai ai bây giờ? Ai sẽ đi nói Lời Thiên Chúa đây?

Isaia: Có tôi đây, hãy sai tôi đi.

Thiên thần : Được, ngươi hãy đi truyền cho dân chúng biết điều này: Các ngươi nghe mà chẳng hiểu chi, xem mà chẳng biết gì. Hãy khiến chúng cố tình nhắm mắt bịt tai kẻo mắt chúng thấy được, tai chúng nghe được mà qui hồi khiến Ta chữa chúng lành mạnh chăng!

Isaia: Khi nào thì điều ấy xảy ra?

Thiên thần : Khi nào thị tứ hoang vu, xứ sở tiêu điều, Thiên Chúa xa rời nhân loại. Chỉ còn 1 phần 10 dân cư quy chánh như cây thông bị đốn còn chừa gốc lại. Dòng giống thánh thiện đó chính là gốc cây tồn taị vậy!

Isaia: Dòng giống thánh thiện đó là gì vậy?

Thiên thần : Gia tộc Đavít nghe đây: Há các ngươi cho rằng việc làm phiền nhân loại là nhỏ rồi cứ làm mất lòng Thiên Chúa mình hoài sao? Vì lẽ đó, chính Chúa sẽ ban cho các ngươi một điềm. Đây, một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, đặt tên là Emmanuel. Nghĩa là: Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Chính Người là Đấng cứu dân mình khỏi tội.

 (Đèn tối dần, Isaia và Thiên Thần vào. Nhạc nền…)

Lờì dẫn: Từ lời hứa ban Đấng Cứu Thế và để thực hiện chương trình cứu độ, Thiên Chúa đã thiết lập một dân riêng. Ngài đã gọi tổ phụ Abraham lên đường đến Đất Hứa, từ miêu duệ này Ngài đã thiết lập 12 chi tộc nhà Israel, ban cho họ nhiều ân sủng thắng vượt kẻ thù, ký với họ Giao Ước trên núi Sinaii, ở với họ trong hình ảnh Hòm Bia Thiên Chúa. Nhưng, con người vẫn đắm chìm trong mê muội, say sưa với khoái lạc trần gian hơn là tìm kiếm ân sủng của Thiên Chúa…

(Cảnh một số đàn ông chè chén say sưa, một số phụ nữ tụ tập một bàn cờ bạc, một bàn khác nhiều người vây quanh một thầy bói xem chỉ tay, một vũ nữ múa theo nhạc  bài Woman  in Love uốn éo lượn lờ hết bàn này sang bàn khác… Nhạc dứt đột ngột, tiên tri Isaia xuất hiện, mọi người sững lại vẻ hoang mang)

Isaia: (chỉ tay về phía đám người đang ăn chơi) Khốn cho các ngươi, những kẻ chỉ ham chè chén say sưa, trong yến tiệc, nhạc đờn dâm dật mà chẳng ai thiết đến sự nghiệp Thiên Chúa cũng không ai màng đến công cuộc tay Người. Vì vậy, dân tộc này sẽ bị bắt bớ tù đày, sẽ chịu đói khát. Ngày thẩm phán, Thiên Chúa sẽ vinh hiển trong công bình, âm phủ sẽ mở toang cửa đón các ngươi trong khi chiên con nhởn nhơ gặm cỏ trên đồng, người cơ khổ được hưởng ruộng vườn trù mật….(đi đi lại lại giữa đám người, chỉ vào bàn đang xem bói) Khốn thay cho các ngươi, trong khoé mắt cho mình là  minh mẫn, tự xưng mình là khôn ngoan ( đến bên bàn cờ bạc) Khổ thân các ngươi, dữ bảo lành, dở nói hay, lấy tối làm sáng, sáng cho là tối, đắng cay ngọt bùi lẫn lộn ( đến bên đám rượu chè) Khốn cho các ngươi tự cho mình là giỏi pha các thứ say sưa, vì tham lam mà cho bất nhân là nghĩa khí, cướp đi sự minh chính nơi người lành. Ngày Đấng Tối Cao nổi cơn thịnh nộ, các ngươi sẽ phải trốn vào hốc đá hầu tránh nét oai nghiêm của Thiên Chúa.

( Mọi người khiếp đảm quỳ sụp xuống, vũ nữ lết lại sụp lạy tiên tri)

Isaia: (cúi xuống đỡ vũ nữ) Hãy tẩy uế đi, rửa cho sạch tránh cho xa tư tưởng gian ác. Đừng làm bậy nữa! (hướng về phía những người kia) Hãy học làm lành, theo đức công bình, đỡ đần kẻ bị áp bức, nhân nhượng người cô độc, bênh vực bà goá. Dầu tội các ngươi đỏ thắm cũng nên trắng như tuyết, đỏ như son cũng trắng phau tựa lông chiên bạch.

Đàn ông 1 :(tiến lại) Chúng tôi sẽ được xoá sạch mọi tội lỗi sao?

Isaia: Chúa là Đấng công thẳng oai nghiêm nhưng đồng thời cũng rất mực từ bi nhân hậu: Dân đi trong tối tăm sẽ nhìn thấy ánh sáng, lầm lũi tron g đêm thâu sẽ được chiếu dọi ánh bình minh. Kìa, có một con trẻ sinh ra cho chúng ta, trên vai khoác Vương quyền, Người là Đấng Tuyệt Luân, Chúa Quyền Lực, Vua An Bình. Vương quốc Người sẽ trải rộng khắp cùng bờ cõi trái đất, Hoà Bình của Người vô tận, công minh chính trực vô biên, Ngài ngự trên ngôi báu Đavít, Vương quyền Người đời đời bền vững…

Phụ nữ 1: Lạy Chúa, tôi cảm tạ Ngài vì giận tôi, nhưng cơn nghĩa nộ của Ngài đã nguôi khiến tôi được muôn vàn  an ủi.

Đàn ông 2: Thật Chúa là Thiên Chúa của tôi, tôi xin thành tín chẳng còn sợ chi nữa. Vì Ngài là mãnh lực và vinh dự, Chúa đã trở nên Đấng Cứu Chuộc tôi.

Vũ Nữ : (đứng dậy quay về phía mọi người) Hãy ca tụng và kêu cầu Danh Chúa đi, những việc Ngài làm rực rỡ trong dân, Thánh danh Ngài nghìn trùng cao cả.

Phụ nữ 2 : ( tiến lên) Xin tán dương sự nghiệp tay Chúa, rao truyền khắp thiên hạ hoàn cầu. Hát lên, hỡi dân chúng Sion , hãy ca tụng Đấng Thánh Israel cực cao khôn tả!

( Đèn từ từ hạ…Nhạc nền… )

Lờì dẫn: Mỗi người sinh ra trong cõi đời này mang một thân phận khác nhau, hoàn cảnh khác nhau dẫn đến cuộc sống khác nhau. Họ có thể đang sống hèn hạ hoặc kiêu sa, đạo đức hay sa đoạ… Sứ mạng của mỗi người Kitô hữu chúng ta là đến nói cho họ nghe về Tình Yêu Thiên Chúa dành cho con người. Một khi nghe và hiểu về ơn gọi làm con Thiên Chúa, họ mới có thể sống xứng đáng với Tình Chúa yêu thương.  Ơn gọi này đã có từ thuở đời đời khi đất trời còn trong mông muội….

Vũ Khúc:

(Rất xa khơi sao trời khi chưa sáng ngời, vũ hoàn còn tăm tối…) hoặc

(Từ rất xa khơi, người đã gọi tôi đi giữa lòng đời rao truyền tin mới…)

Lờì dẫn: Thật vinh dự làm sao, cao quý làm sao khi được chính Thiên Chúa sai đi loan truyền Hồng Ân Cứu Độ của Ngài. Thật vui sướng và hạnh phúc biết bao khi Tin Mừng do ta loan báo được người khác đón nhận. Sứ mạng được thực thi, Thánh Ý được viên mãn. Cách đây gần 500 năm, dân tộc Việt Nam chúng ta mới có vinh dự đón nhận Tin Mừng bình an từ trời cao. Tin Mừng ấy do các giáo sĩ người Bồ Đào Nha theo một số thuyền buôn đem đến. Các ngài đã không nề đường xa vạn dặm, nguy hiểm chực chờ ở một đất nước xa lạ. Là truyền nhân của các ngài, chúng ta phải sống sao đây? Xin kính mời Cộng Đoàn cùng sang phần III của Đêm Canh Thức nguyện cầu:

                                               

Phần III:  SỨ MẠNG LÀM CON THIÊN CHÚA

Hoạt cảnh:            Mai Hoa Công Chúa

Lờì dẫn: Vào thời ấy, Chúa Trịnh tiếm quyền, Vua Lê thế Tông đang tại vị nhưng chỉ có hư danh. Mọi quyền lực đều nằm trong tay Trịnh Tùng. Con trai Trịnh Tùng là Ngọc Hải đem lòng yêu Công Chúa Mai Hoa là chị ruột vua Lê Thế Tông. Nhưng Mai Hoa công chúa nhận thấy tâm địa hẹp hòi của cha con Chúa Trịnh, nàng một mực cự tuyệt Ngọc Hải nhưng lại đem lòng ngưỡng mộ vị Giáo sĩ người Bồ Đào Nha lúc bấy giờ sang nước ta giảng đạo.

( Công Chúa Mai Hoa đang nằm trên tràng kỷ, Nhũ Mẫu đứng một bên)

Mai Hoa: Nhũ Mẫu ơi, lòng ta rối bời. Ta không thể nhận lời kết hôn cùng một kẻ tâm địa hẹp hòi như Ngọc Hải, ta không thể làm dâu một kẻ hiểm độc tham lam như Trịnh Tùng. Hơn nữa, hắn còn là kẻ đã giết cha ta. Nhưng nếu không nhận lời Ngọc Hải thì e rằng cha con hắn sẽ còn hãm hại đến Lê thế Tông, em ta. Triều đại Nhà Lê hiện đang nằm trong tay cha con hắn, ta biết làm sao?

Nhũ Mẫu: Công Nương ơi, phận nhi nữ chúng ta nào làm được gì? Chỉ biết học chữ Tòng mà sống. Công Nương đừng quá sầu não mà tổn hại nhan sắc thiên kim.

Mai Hoa: Chị bảo ta không sầu não sao được, khi trái tim này đã âm thầm dâng hiến cho một người…

Nhũ Mẫu: Người đó là ai vậy, công chúa?

Mai Hoa: (cười buồn) Chị biết mà làm gì! Người ấy lại không hề mảy may động lòng đối với tôi. Chữ Tình thật là trớ trêu! Người theo ta, ta không hề đoái. Ta yêu người, người chẳng bận tâm.

Ngọc Hải: (bước vào đến bên công chúa) Ha…ha! Nếu ta không lầm thì hình như Công Chúa vừa nhắc đến ta?

Mai Hoa: (cười gằn) Phải, những kẻ hiểm độc hung tàn như cha con ngươi luôn là nỗi ám ảnh đối với mọi người chứ nào phải riêng ta!

Ngọc Hải: Cha con ta hết lòng phò tá nhà Lê. Sao Công chúa lại độc mồm độc miệng làm vậy?

Mai Hoa: Hừm… phò tá! Cái kiểu phò tá đó ai mà không rõ!

Ngọc Hải: Ha… ha. Ta thật lòng thích tính cách của Công chúa. Nàng mạnh mẽ và khí khái hơn thằng em thiên tử của nàng nhiều. (nhỏ nhẹ) Ta mong Công Chúa hãy suy nghĩ kỹ, trong đất nước này còn ai xứng với nàng hơn ta? Một Công Chúa quốc sắc thiên hương sánh đôi cùng Thế tử kế thừa nghiệp đế.

Mai Hoa: Ta còn lạ gì bả vinh hoa mà ngươi đem ra làm mồi nhử? Ta thà lấy một người cơ hàn nhưng công chính còn hơn ưng một kẻ phú quý mà tham tàn như ngươi.

Ngọc Hải: (giận dữ) Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Rồi đây, bổn Công tử sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ! (hằm hằm bước ra)

Nhũ Mẫu: (lại gần) Công Nương ơi, chị lo cho em quá! Ngọc Hải không nói đùa đâu. Cha con hắn thừa mưu sâu kế độc để khiến Công Nương phải vong thân…

Mai Hoa: Nào ta còn thiết sống mà làm gì! Đành phó mặc cho dòng đời đưa đẩy. Ta còn biết nương tựa vào đâu, bám víu vào đâu?

Giáo sĩ : (bước vào) Kính chào Công Nương, có việc chi khiến Công Nương phiền não làm vậy? 

( Nhũ Mẫu lui ra)

Mai Hoa: Chào Thầy, Thầy quả là Vị Cứu tinh của tôi. Tôi tưởng chừng như chết mất vì tuyệt vọng thì Thầy xuất hiện. Trong hoàn cảnh này chỉ có Thầy là an ủi được tôi.

Giáo sĩ : Công Nương quá khen. Tôi chỉ là kẻ nói lời của Thiên Chúa, chính Ngài mới là Đấng có thể an ủi Công Nương.

Mai Hoa: Thiên Chúa của Thầy ở tận đâu đâu tôi chẳng thấy. Chỉ có Thầy bằng xương bằng thịt trước mắt tôi. Ôi con người hào hiệp thanh cao, tình yêu của tôi lẽ nào Thầy chẳng mảy may tơ tưởng?

Giáo sĩ : Tôi đã dốc lòng hiến thân phụng sự Chúa, Ngài là nguồn vinh phúc đời tôi. Tình Yêu của Ngài bao la hơn trời biển, từ bụi tro Ngài nâng tôi lên hàng khanh tướng. Lý tưởng đời tôi là loan báo Tình Yêu của Ngài đến cho mọi người.

Mai Hoa: Ồ, Thiên Chúa của Thầy là Đấng nào mà có thể khiến Thầy từ bỏ mọi lạc thú trần gian? Thầy có biết những nguy hiểm chực chờ Thầy ở những nơi xa lạ?

Giáo sĩ : (đưa cây Thánh Giá nơi ngực cho công chúa xem) Thiên Chúa của tôi là Đấng này đây. Chính Ngài đã tạo dựng con người từ bụi đất. Và để cứu chuộc con người khỏi vòng tội lỗi, Ngài đã chấp nhận xuống thế chịu cực hình. Những hiểm nguy đang chực chờ tôi đâu đáng gì so với khổ hình Ngài đã chịu!

Mai Hoa: (nhìn vào Thánh Giá) Ôi, nhìn hình tượng Ngài mới khủng khiếp làm sao! Chúa của trời cao mà còn chịu đoạ đày như thế, thì những đau khổ của tôi hiện tại nào có sá chi! Những lời của Thầy đã mở mắt cho tôi, tôi cảm thấy xiết bao yên ủi! Thật là hạnh phúc cho Thầy vì Thầy đã có một vị Thiên Chúa như thế để thờ phượng.

Giáo sĩ : Chúa là Thiên Chúa của tất cả mọi người chứ không phải của riêng tôi. Ngài đã yêu thương thế gian trong đó có tôi, có công nương, có cả cha con Chúa Trịnh, Ngài không từ bỏ một ai.

Mai Hoa: Nhưng bọn họ là đám người hung ác, có lẽ nào Thiên Chúa cũng dung tha?

Giáo sĩ : Thiên Chúa là Cha tất cả mọi người, Ngài luôn dang rộng vòng tay nhân ái. Miễn là chúng ta biết đón nhận ơn Cứu Độ của Ngài, làm điều lành và tránh xa điều ác.

Nhũ Mẫu : (chạy vào) Nguy rồi Công Nương ơi, cha con Trịnh Tùng đang dẫn thị vệ tiến vào đây. Chị e rằng em và cả giáo sĩ không thoát khỏi nanh vuốt bọn chúng. Làm thế nào để thoát khỏi đây mau!

Mai Hoa: Chị hãy đưa giáo sĩ trốn thoát ngõ sau! Việc em gây ra em cam lòng gánh chịu, đừng để giáo sĩ phải chịu vạ lây. Tin Mừng của Thầy còn cần cho nhiều người đón nhận.

Giáo sĩ : Và trong số những người cần đón nhận Tin Mừng của Thiên Chúa có cả cha con Trịnh Tùng. Không, tôi sẽ không lùi bước trước hiểm nguy. Tôi nhất quyết ở lại đây để đón nhận những gì Thiên Chúa gửi tới cho tôi.

Mai Hoa: (năn nỉ) Thầy ơi, Thầy không lường được lòng dạ hiểm ác của con người. Họ có thể vu khống và hạ nhục Thầy trước khi áp dụng cực hình cho đến chết, rồi đây sẽ chẳng có ai minh oan cho Thầy.

Giáo sĩ : (cương quyết) Đấng Chí Tôn biết hết mọi sự, Ngài sẽ bênh vực tôi. Tôi không sợ miệng lưỡi thế gian, tôi chỉ sợ sự phán xét của Đấng Quyền năng Công chính.

(Trịnh Tùng, Ngọc Hải và 2 thị vệ bước vào)

Trịnh Tùng: (cười gằn) Ha… ha. Khá khen cho Công Chúa Lê triều! Dám tư thông với ngoại bang để mưu đồ phản nghịch.

Mai Hoa: Ông thừa biết vị này là giáo sĩ, chỉ đi theo thuyền buôn Bồ Đào Nha để lo việc tế tự cho họ. Chính ông đã cho phép người này vào cung để hỏi han về nền văn minh phương Tây của họ. Cớ sao nay lại trở mặt làm càn, vu khống điều phản nghịch?

Trịnh Tùng: (ngửa mặt cười lớn) Ha… ha. Vậy Công Chúa muốn ta khép y về tội gì? Tội thông gian cùng Công Chúa trong nội cung chăng?

Mai Hoa: Ông đúng là đồ vô liêm sỉ! Muốn bắt bớ hành hạ thì cứ bắt ta đi. Hãy tỏ một chút khí nam nhi, đừng hãm hại đến người vô tội.

Trịnh Tùng: (nghiêm giọng) Vì đâu công chúa biết hắn ta vô tội? Chính hắn đem bất hạnh đến cho con ta. Chính vì hắn mà con ta bị ruồng bỏ lánh xa, hẳn công chúa là người rõ điều ấy hơn ai hết!

Mai Hoa: Tầm bậy! Vị này thật là người công chính, không hề màng lạc thú trần gian. Chính người đã mở mắt cho tôi, không khuất phục bạo cường, chỉ một lòng kính sợ Thiên Chúa.

Trịnh Tùng: Ta sẽ chống mắt xem chí khí của Công Chúa Lê Triều đến mức nào. Bay đâu!

Thị vệ: Dạ!

Trịnh Tùng: Hãy bắt giam cả hai lại chờ ta xét xử!

Thị vệ: Dạ! (xông vào trói giáo sĩ và công chúa Mai Hoa)

Ngọc Hải: (xen vào) Hãy khoan! Cha ơi, lẽ nào cha đối xử với người con thương như vậy. Gã giáo sĩ kia muôn vàn đáng tội, chỉ xin cha mở lượng khoan hồng, tha cho công chúa để cho con khuyên giải, mong thời gian sẽ làm nàng tỉnh ngộ.

Mai Hoa: Phải, ta đã tỉnh ngộ, nên thỉnh cầu cha con ngươi một đặc ân.

Ngọc Hải: Sao? Nàng đã nghĩ lại rồi sao?(đến bên công chúa xun xoe mở trói) Đừng nói một đặc ân, đến một ngàn đặc ân ta cũng không hề tiếc.

Mai Hoa: Ta chỉ xin một đặc ân và chỉ một mà thôi!

Ngọc Hải: Nàng cứ nói, ta sẵn lòng ưng thuận. Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy.

Mai Hoa: (chắp tay xá Ngọc Hải) Muôn vàn cảm tạ ân đức của công tử!

Ngọc Hải: (đỡ tay Mai Hoa) Nàng khỏi cần đa lễ, khiến nàng vui là ta mãn nguyện lắm rồi!

Mai Hoa: Ta chỉ xin được giáo sĩ này làm phép Tẩy Lễ cho ta trước khi ta bị bắt!

Ngọc Hải: Hừm! Đúng là, cọp chết 3 năm quay đầu về núi. Uổng công ta yêu mến dỗ dành…

Mai Hoa: (hất đầu) Sao? Công tử định nuốt lời đó sao?

Tịnh Tùng: Ngọc Hải con, nhi nữ tình trường, anh hùng khí đoản. Hãy để cho chúng được toại nguyện đi. Giờ đây, chúng đã nằm trong tay ta, nam nhi phải biết nhẫn nại nuôi chí lớn. Chúng ta đi thôi!

Ngọc Hải : (quay lại thị vệ) Đi!

(Trịnh Tùng, Ngọc Hải và thị vệ đi ra)

Mai Hoa: (quay sang nhũ mẫu) Nhũ mẫu ơi, chị mau mau đem nước lại đây! Xin giáo sĩ hãy ra tay ban phước, tôi muốn được rửa tội ngay hôm nay. Qua Thầy, tôi đã nhận biết Tinh yêu Thiên Chúa. Không có thứ ái tình nào trên thế gian này có thể sánh được.

( Đèn từ từ hạ… Nhạc nền “ Đẹp thay, ôi đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi” )

Diễn nguyện : ( Đèn sáng dần) Một vài em thiếu nhi mặc y phục giáo sĩ các dòng tu đi đến với những người dân mọi tầng lớp. Người thì ngồi giảng thuyết cho một nhóm, người (nữ) thì chăm sóc dỗ dành bệnh nhân, người thì giúp bác nông dân đẩy chiếc xe kéo và trao đổi chuyện trò, người thì đang rửa tội cho một người dân đang quỳ gối… Bỗng, 2 thị vệ ào ra lùa bắt các giáo sĩ trói lại dẫn đi. Giáo dân tản mác… Diễn chậm trong tiếng nhạc nền bài “ Đẹp thay”. ( có thể lấy các em đã diễn vai quần chúng trong lớp Isaia)

Lờì dẫn: Từ đó, Tin Mừng Thiên Chúa đã đến với nước Việt nam thân yêu của chúng ta. Tương truyền, Mai Hoa Công Chúa là một trong những người đầu tiên chịu Phép Thánh Tẩy. Sau đó còn có một số hào hán trong hoàng tộc Lê triều được rửa tội, họ đã theo phò chúa Nguyễn Hoàng trong công cuộc Nam tiến tạo tiền đề cho việc mở mang nước Chúa ở giáo phận Đàng Trong. Về sau, cả công chúa Ngọc Liên con của chúa Sãi Nguyễn Phúc Nguyên cũng đã tòng giáo và góp phần thiết lập nên giáo xứ Mằng Lăng. Đã gần 5 thế kỷ trôi qua, biết bao lớp người nối gót tiền nhân rao giảng Tin Mừng mặc dù kiếm sắt cùm gông chực chờ. Hàng chục ngàn người đã anh dũng hy sinh chết vì đạo Chúa, 117 vị đã được Giáo Hội tôn phong Hiển Thánh, nhiều vị khác được phong Chân Phước. Máu các vị Tử Đạo đổ ra đã làm màu mỡ cho cánh đồng Đức Tin. (có thể kéo dài Diễn Nguyện đến đoạn này)

Lờì dẫn: Thế nhưng, cánh đồng truyền giáo vẫn còn rộng mở, đang chờ đón những người mang Lời Chúa đến ươm trồng. Là hậu duệ, là truyền nhân của các vị Tử Đạo, chúng ta mang trong mình một trong ba thừa tác vụ của Giáo Hội: Đó chính là thừa tác vụ Tiên Tri, nghĩa là Rao Giảng Lời Chúa, như lời Thánh Phaolô Tông Đồ đã nói: Khốn cho tôi, nếu tôi không truyền bá Phúc Âm.

Giờ đây, xin kính mời Cộng Đoàn cùng tham dự Phần IV của Đêm Canh thức:

                                   

Phần IV: TIN MỪNG GIÁNG THẾ

Lờì dẫn: Mặc dù đã được nhiều thế hệ Ngôn Sứ loan báo về Đấng Cứu Tinh, nhưng cách đây hơn 2000 năm, trên toàn cõi đất nước Giuđêa, không một ai đón nhận Tin Mừng Giáng Thế ngoài một số mục đồng canh giữ đàn chiên ngoài đồng vắng. Thiên Chúa đã đến giữa trần gian trong nghèo hèn và khiêm hạ. Ước mong sao mỗi người chúng ta biết đón nhận Người và loan truyền Tin Mừng này cho tha nhân.

            Nhạc cảnh : Giáng Sinh. (Vũ: Đêm nay tầng xanh)

            ( Thánh Giuse, Đức mẹ quỳ bên Chúa Hài Đồng sát phông sân khấu. Giữa sân khấu là các Thiên Thần đang múa hát. Cứ mỗi đoạn lại có một tốp người bước lên sân khấu, ra vẻ ngóng tìm nhìn theo các Thiên Thần rồi tiến lại gần máng cỏ chầu Chúa Hài Nhi. Khởi đầu là các Mục Đồng, sau đó đến những lớp người đã đóng các vai trước, kể cả lớp Isaia và lớp Mai Hoa. Cả vai phản diện và chính diện. Những em này sẽ vũ bài Song hành sau Nhạc Cảnh).

Lờì dẫn: Hạnh Phúc làm sao! Tự hào làm sao khi được đón nhận Tin Mừng giáng sinh! Chúa đã đến đem An Bình từ trời cao trong hình hài một trẻ thơ trong trắng. Tin Vui này không dành giữ cho riêng ai, Người muốn chúng ta phải loan đi khắp cùng bờ cõi trái đất, Người muốn chúng ta hiệp nhất với nhau trong một Tình Yêu. Người sai chúng ta đi từng hai người một. Thánh Ý đã tỏ! Mỗi người chúng ta sẽ có Chúa hiện diện trong người bạn đồng hành với mình. Chúa không đành để ta cô độc trong sứ mạng thiêng liêng cao cả này. Còn chờ gì, bạn hỡi! Hãy sánh bước cùng nhau lên đường loan báo Tin Vui.

                        Vũ Khúc : Song Hành

            ( Chính những người vừa chầu Chúa Hài Đồng sẽ vũ bài này. Không cần nhất quán trong y phục. Có thể bố trí đội hình khi tụ khi tan, nhưng khi chia ra phải theo từng cặp để nói lên ý nghĩa song hành. Có thể bố trí những vai đối nghịch nhau cùng cặp với nhau như Mai Hoa và Ngọc Hải, Nhũ Mẫu và Trịnh Tùng, Thị Vệ và Giáo sĩ để diễn tả ý hiệp nhất, yêu thương và tha thứ)

Kết thúc: Vũ Khúc Song Hành đã khép lại Đêm Canh Thức nguyện cầu. Ước mong Hồng Ân Giáng Sinh xuống tràn đầy trên Cộng Đoàn Dân Chúa và mỗi người chúng ta sẽ sống sứ mạng rao giảng của mình trong cuộc sống hằng ngày. Có người rao giảng bằng lời, có người rao giảng bằng gương sáng trong đời sống, lại có người chỉ bằng lời cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo như chị Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu. Người góp công, kẻ góp của. Xin cho Danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Giờ đây, xin kính mời Cộng Đoàn cùng đứng lên hiệp ý hát Kinh Hòa Bình để cầu nguyện cho công cuộc Truyền Giáo trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.

Tác giả bài viết: Lê Hồng Bảo

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

lich cong giao 2022 - 2023
tapsanmucdong
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập89
  • Máy chủ tìm kiếm55
  • Khách viếng thăm34
  • Hôm nay20,931
  • Tháng hiện tại371,928
  • Tổng lượt truy cập28,687,297

Chúng tôi trên mạng xã hội

CÁC GIÁO HẠT
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây