Hạ về nhớ chuyện “trăm năm”, Bóng xưa Mẹ đứng âm thầm xa xôi. Đường quê heo hút lưng đồi, Mây treo nắng bạc bóng sồi chênh vênh....
Giáo phận Qui Nhơn sẽ khai mạc Năm Thánh kỷ niệm 400 năm đón nhận Tin mừng (1618-2018) vào ngày 26-7-2017 tới đây. Trong bầu khí nô nức chuẩn bị của các thành phần Dân Chúa, Ban Văn hóa và Giáo dục của Giáo phận đã xúc tiến thực hiện một Tuyển tập thơ văn dành cho các bạn trẻ, dự kiến cứ ba tháng......
Đấng chiến thắng bóng đêm, Và đánh bại tử thần vừa chỗi dậy ! Vâng, chỉ có Ngài… Nên ta mong mãi buổi hừng đông hôm ấy ! (Sơn Ca Linh )...
Từ nay hết dấu chân mục tử, Có còn chăng bóng cũ xa xôi. Nhẹ gánh thênh thang đời lữ thứ, Vì nay “Chúa ẵm tôi lên rồi” !...
Tại Chúa bảo Cha không bỏ cánh chim, cành huệ, Nên từ đây con tín thác vào tình Cha. Tại Chúa luôn thứ tha, Nên con quyết trở về ăn năn hoán cải....
Màu tím hoa sim mang nỗi buồn da diết, Dấu thời gian có biền biệt đi qua, Tưởng về em ta ngắt một cành hoa, Em về nhé, một cành hoa sim tím !...
Chiếc lá về cội, Chiếc lá vừa rơi trong đêm, Bầu trời hơi tối lại, Khi một ánh sao chợt vừa vụt tắt ! Cánh én ngoài kia, Tối nay mang nốt trầm hiu hắt, Không phải mùa xuân mà với một tin buồn !...
Mai nay trời chắc nắng thêm, Ta đi tìm để trao em món quà, Dẫu cho đường có trải xa, Có xuyên rừng thấp có qua lưng đèo,...
Nếu lật lại, Từng trang nhật ký ngoằn ngoèo của hành trình Cứu Độ, Hay đào bới, Trong bộn bề ký ức của Hội Thánh xuyên suốt 2000 năm, Sẽ gặp Khi thì lấp loáng đâu đây hình ảnh của thanh gươm, Và có lúc, rực rỡ vinh quang của huy hoàng ánh lửa !...
Nay chim én mở chiếc cầu, Tình người nối lại, vết sâu lại lành. Từ đây trong khắp sử xanh, Tin mùa Xuân Én đưa nhanh khắp trời....
Ta đã thấy bên đường hoa rụng hết, Không biết đêm nay cành có đâm chồi ? Trót chọn lên đường, có không, sinh, diệt ! Miễn trong hồn xuân gõ nhịp, thế thôi !...
Những bước cuối năm đang về hối hả, Và xôn xao tin én báo mùa xuân…! Trên con đường lặng lẽ giữa trại phong, Một cụ già sáng nay vừa nằm xuống !...
Vẫn còn đó những nẻo đường thật đẹp, Cho thế giới hôm qua, hôm nay hay ngày mai, Đường “của Phật”, của “Môsê” hoang mạc miệt mài, hay đường của “Giêsu” mà điểm hẹn chính là “Thập Giá” !...
Khi chim én báo mùa xuân đang tới, Chợt giật mình ! Vừa qua hết mùa đông ! Chiếc thuyền đời một lần nữa sang sông, Một lần nữa ta xuôi dòng cuộc sống !...
Trong vũ trụ nầy, Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm, Những việc diệu kỳ, Mà trọn đời để hiểu vẫn gian nan !...
Có phải Chúa hay là ai khác ? Mà sao con thấy lạ quá chừng ! Giữa mùa đông mưa dầm gió bấc, Bé lạnh lùng nên khóc rưng rưng !...
Trọn đời con chỉ có Thầy không lạ, Vì quá quen bao yếu đuối lỡ lầm. Vì đã bao phen tha thứ quan tâm, Để con lại ngẫng cao đầu đi tới....
Xin lỗi , tôi lại cố ý sử dụng một từ không chính xác: Sắc tím mùa vọng, mùa đợi chờ khiến nhiều người xao xuyến! (xao xuyến , theo tự điển tiếng việt của Phan Việt Anh có nghĩa: làm rộn trong lòng lên) . Hy vọng không bị phê bình mang sắc tím buồn sao lòng cứ vui, cứ nôn nao khó tả (Trần Tuy......
Hỡi nhà ngôn sứ I-sa, Mấy ngàn năm trước ôi xa ngút ngàn. Mà nay sao vẫn âm vang, Những lời réo gọi dọn đàng lối đi !...
TÌNH TỰ LƯU ĐÀY (Thánh ca Mùa Vọng - Gợi ý từ Tv 136) Sơn Ca Linh 1. Xa rồi những câu ca, xa rồi những câu thơ, ta treo đàn trên cành mà ngẩn ngơ, mà tiếc nuối. Xa rồi khói hương thiêng, xa rồi nến lung linh, kiếp lưu đày u buồn, buồn tha hương ta xót thân ta....