Trang mới   https://gpquinhon.org

Làng Sông Đêm Lộng Gió

Đăng lúc: Thứ hai - 21/07/2014 20:46
Mới đây mà đã năm năm rồi, năm nào cũng vậy, cứ sau mỗi dịp đồng hành trong chuyến hành hương với các bạn trẻ đạt giải Văn Thơ Lm Đặng Đức Tuấn và các bạn trong CLB Đồng Xanh Thơ Qui Nhơn, mình lại cảm thấy cần được viết, bởi lẽ những xúc cảm cứ như ăm ắp đầy tràn.

  Lần này, mặc dầu suốt chuyến hành hương, ở bất kỳ Giáo xứ, Giáo điểm nào đoàn ghé thăm cũng được hưởng nhận sự yêu thương và nồng ấm từ Cha xứ cũng như cộng đoàn ở đó, nhưng không hiểu tại vì sao mình lại muốn bắt đầu câu chuyện từ đêm ngủ lại ở Chủng Viện Làng Sông. Chẳng lẽ  tại câu tục ngữ “Một đêm nằm bằng ba năm ở” chăng?

   Sau những căng thẳng, áp lực của công việc, giờ này một số vị trong ban tổ chức đã cố ngủ sớm để ngày mai còn sức để chu toàn trách nhiệm đã được phân công.

   Anh Dương Thành Thiêng (Trưởng đoàn kiêm phụ trách y tế) cùng với mình trải chiếu nằm ngay giữa sân, trước tiền đường nhà nguyện, sau lưng tượng Thánh Giuse. Các sơ của cộng đoàn tu hội Nữ Tỳ Chúa Giêsu Tình Thương Làng Sông rất nhiệt tình có chuẩn bị chu đáo cho Ban điều hành nhưng hai anh em lấy cớ nằm đây sẽ thuận tiện hơn cho các em khi cần gặp. Thật ra, Thiêng và mình đều muốn được nằm ở đây để tận hưởng cái không khí trong lành, tĩnh mịch và cũng rất đỗi thánh thiêng của đêm Nhà Trường.  (Khi còn bé, mỗi lần nghe cha mẹ hoặc người lớn nói có việc phải qua Nhà Trường, mình hiểu ngay đó là Tiểu Chủng Viện Làng Sông. Chắc lớp trẻ ngày nay không còn biết điều này).

  Đêm nay bỗng dưng gió lớn, dường như gió muốn cho những “cụ” sao trăm năm tự tình để bọn mình được thầm nghe lại câu chuyện dài khởi đi từ sau Công Nghị Giáo Phận Đàng Trong tại Gò Thị (1841) Thánh Giám Mục Stêphanô đã thành lập Chủng viện Làng Sông và Chủng viện Mương Lở (Hòa Mục) đến nay.

 Nghĩ lại cảm thấy thật may mắn, tất cả đều là ý Chúa. Lẽ ra, đoàn hành hương nghỉ đêm tại Giáo xứ Tân Quán sau chương trình lửa trại giao lưu ấn tượng và tràn đầy tình thân, nhưng Ban điều hành lại “sợ” sự ưu ái của Cha sở Giuse Nguyễn Đức Minh, quý chức việc, các em trại sinh lớp Giáo lý và tất cả bà con Giáo xứ Tân Quán sẽ làm cho cả đoàn không thể tiếp tục ngày thứ ba của chuyến hành hương. Vì thế một cuộc hội ý chớp nhoáng của Ban điều hành đã diễn ra, kết quả lịch trình đã được điều chỉnh: Đoàn sẽ quay lại nghỉ đêm tại Chủng Viện Làng Sông.

  Đêm khuya dần, những “cụ” sao vẫn rì rào - không, không phải rì rào mà âm thanh ấy lớn hơn nhiều, rất lạ và hình như chất chứa nhiều nỗi niềm khó nói – Hình như có tiếng cố Giám Mục Eugène Charbonnier Trí đang nói gì đó bên cạnh những cỗ máy đang lịch kịch cho ra đời những ấn phẩm bằng chữ quốc ngữ sớm nhất ở tại nhà in Làng Sông này - Làng Sông là một trong ba nhà in đầu tiên ở Việt Nam đã có công lớn trong việc phổ biến chữ quốc ngữ. - Không biết các em trong đoàn hành hương - những tài năng văn chương trẻ mà Giáo Phận rất kỳ vọng - có nghe được tiếng vọng của cố Giám Mục Trí và các bậc tiền nhân của Giáo Phận mời gọi các em đi tiếp con đường mà các ngài hằng ôm ấp và thực hiện không?

   Thầy Phêrô Võ Tá Toàn ôm chiếu, lững thững bước tới: “Em nằm đây với” Vậy là thành “tam ngu”. Những câu chuyện đứt quảng, không đầu không cuối cứ tự nhiên tuôn ra như những khe suối tìm về dòng sông.

-         Anh nghĩ gì về lời huấn từ của Đức Cha trong đêm văn nghệ trao giải?
-         Ừ. Ngài hiện diện đã là nguồn an ủi lớn lao rồi.
-         Mình lại thấy thêm tự tin khi nghe ngài nói: “Có khi một bài văn ngắn nhưng súc tích hoặc đôi câu thơ gieo vần đúng nơi, đúng lúc lại hiệu quả hơn những bài thuyết giảng dài dòng”
-         Chà! Bánh in của Cha Tổng ngọt ngào quá!
-         Trên cả ngọt ngào.

Trên cao, các “cụ” sao lúc rì rầm, lúc xào xạc như muốn góp chuyện. Loáng thoáng tiếng của cố Giám Mục Hân, cố Giám Mục Mẫn trên ngọn cây. Lạ thật! Các ngài nói bằng Tiếng Việt! Chắc để đám con cháu hiểu, chứ nói bằng tiếng mẹ đẻ của các ngài thì “nước đổ lá môn” mất thôi.

-Này, nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên lấy đâu ra hình ảnh “Ma Soeur” để viết bài “ Em hiền như Ma Soeur” khi ông ấy chưa gặp các chị em Cộng Đoàn Nữ Tỳ Chúa Giê su Tình Thương Làng Sông nhỉ?
- Chắc ổng nói tiên tri.

  Đúng là Chúa muốn đoàn trở lại Làng Sông để nhìn thấy, để cảm nhận tình yêu thương và tinh thần phục vụ hết mình trong khiêm nhường và vui vẻ của các Sơ Cộng Đoàn Nữ Tỳ Chúa Giêsu Tình Thương Làng Sông, để các em và cả người lớn trong đoàn hành hương tin rằng vẫn còn nhiều lắm những con người đến trong cõi đời này “để phục vụ, không phải để được phục vụ”. Và để nói lên tâm tình ấy- tuy không diễn đạt trọn vẹn ý tình- trong lời cảm ơn và lời chào từ biệt, anh trưởng đoàn đọc bốn câu thơ của các thành viên đã cảm tác để tặng quý Sơ:

Về đây không chỉ văn thơ
Về đây để biết các Sơ dịu dàng
Về đây để thấy thiên đàng
Về đây hưởng nhận muôn ngàn yêu thương.

 Trăng hai mốt về muộn. Đêm Làng Sông huyền ảo như trong cổ tích. Đối với dân thành phố, thật hiếm hoi một đêm được nằm giữa trời giữa đất ngắm ánh trăng lên dù không phải trăng rằm hay mười sáu và hít thở không khí trong lành của miền quê giữa ruộng đồng, cây cối.

-Chiều nay, trước khi vội vã lên xe trở về Châu Ổ để kịp Thánh lễ, Cha Phaolô Nguyễn Văn Châu đã xin Cha Gioan Phêrô Võ Tá Khánh ban bình an. Nhìn hình ảnh Cha Gioan Phêrô đặt hai tay trên đầu Cha Phaolô mình cứ thấy cay cay đầu sống mũi.

-Còn Cha FX Phan Văn Mạnh đã cho các em thật nhiều điều bổ ích khi trình bày đề tài “Di Dân” trong một thời gian ngắn ngủi.

-Đẹp làm sao hình ảnh các em dâng hương trước mộ các cố Giám mục, Linh mục, các Thầy, các Sơ tại nghĩa trang Linh mục. Thật đáng ngưỡng mộ khi chứng kiến một người con Quảng Ngãi đứng trước mộ cố Linh mục Giuse Trần Ngọc Châu thắp nhang và cầu nguyện với vẻ mặt thành kính dù chưa một lần gặp mặt. Như thế mới biết những Linh mục đạo đức luôn sống trong lòng Giáo dân.

 Gió Làng Sông mát quá. Nhìn sang hai bên, anh Thiêng và thầy Toàn đã ngủ say. Mình rơi vào giấc mơ lúc nào chẳng biết, mà lại là giấc mơ màu chứ không phải là giấc mơ trắng đen:

 Tiếng kinh đọc trước mộ Thánh Anrê Nguyễn Kim Thông như vang xa trên cánh đồng lúa mới ngậm đòng. Những tấm ảnh chân dung Thánh Anrê Kim Thông như ẩn hiện nụ cười hiền lành của Cha hạt trưởng Gò Thị. Hình như mình nghe thấy tiếng kẽo kẹt của lũy tre và cả tiếng những bụi chuối xanh nõn nà lào xào quanh Tòa Giám Mục Gò Thị trong thời cấm cách. Có một hương vị gì đó rất giống Làng Sông.

 Những con chữ Quốc ngữ thời phôi thai trong “Phép Giảng Tám Ngày” đang đứng xếp hàng tri ân Giáo điểm Nước Mặn.
 Và kìa, Thánh Giám Mục Stêphanô Thể -Lạ quá! đầu vẫn còn trên cổ - như đang dõi theo đàn con của mình và sẵn sàng phù trợ.

 Một ngôi nhà thờ tráng lệ giữa miền quê nghèo Vườn Vông làm cho mình chợt vui , chợt buồn.

 Có tiếng ai đó reo lên: “Đến nhà rồi”. Thì ra đoàn xe vừa dừng trước nhà thờ Cây Rỏi. Đúng là về nhà! Mọi con người và cảnh vật ở đây, nhất là Cha Gioakim Nguyễn Đức Quang như rất đỗi quen thuộc với các em. Bữa tiệc đứng thịnh soạn được Cha xứ, quý Sơ, quý chức việc, quý bà đạo đức và toàn thể Giáo dân Giáo xứ Cây Rỏi đã công phu chuẩn bị với những món bánh truyền thống: Những tô bánh canh gạo đầy màu sắc, những lá bánh xèo cháy xém, những chén bánh bèo dân dã hấp dẫn và những chiếc bánh rán vàng ruộm. Ở đây mình thấy lại hình ảnh bữa cơm chiều hôm qua ở Tân Quán: Cụ bà 74 tuổi lom khom đem bánh tráng đến từng bàn.

KẾT

   Mình đã từng đắng lòng khi có người nói những chuyến đi như thế này là vô bổ, uổng tiền, phí công. Mình từng đồng hành với các em trong các chuyến hành hương trao giải Văn Thơ Linh Mục Đăng Đức Tuấn, đã qua các Giáo xứ của hạt Quảng Ngãi - trừ Lý Sơn -, đã qua tất cả các Giáo xứ và Giáo điểm Sông Hinh của hạt Phú Yên cũ. Ở đâu các em cũng được các Cha, các Sơ, các Thầy ôm ấp, yêu thương. Có người lại bảo, chẳng qua chỉ là “bằng mặt”. Mình không tin! Các Cha, các Sơ, các Thầy là những bậc tu hành chứ đâu phải là kịch sỹ. Mình tin càng đi các em càng cảm nhận được sự tin yêu của Giáo hội địa phương; càng đi các em càng thêm lòng mến yêu Giáo phận.

 Vì thế các Cha, các Thầy, các anh chị trong Ban điều hành sẵn sàng đồng hành với các em đến cùng.

 Trong lúc mình hì hục viết những dòng này, vị Linh mục già 68 tuổi lại đang trên xe đò đi Nha Trang sau những ngày vất vả lo cho cả đoàn hành hương. Mình cũng chẳng biết ngài lấy đâu ra sức vì mình thật sự “bở hơi tai” sau chuyến đồng hành cùng các em.

 Gió Làng Sông mát lắm, đất Làng Sông thơm lắm như chen vào nhà mình, lẫn vào mùi máy lạnh và  nệm Kymdan.
 
 Mạc Tường
 Sau chuyến hành hương
 trao giải văn thơ Lm Đặng Đức Tuấn lần V năm 2014
 
 
 



Tác giả bài viết: Mạc Tường
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Từ khóa:

năm năm, văn thơ

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 9 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 38
  • Khách viếng thăm: 36
  • Máy chủ tìm kiếm: 2
  • Hôm nay: 3430
  • Tháng hiện tại: 111637
  • Tổng lượt truy cập: 12255897