Trang mới   https://gpquinhon.org

Đời Tu Là Một Bài Ca Cảm Tạ

Đăng lúc: Thứ năm - 27/08/2015 18:06
Đời Tu Là Một Bài Ca Cảm Tạ
Dc 8,6-7; 2Cr 10,17 – 11,2; Mt 25,1-13

Lấy Chúa làm “Tất cả” cho đời con
Khát mong con thuộc về Chúa
Và con cũng là của mọi người
Giờ đây, con xin hân  hoan diễn tả  bằng lời ca
Vang ngân trong cung điện Nhà Chúa
  (Lm. Văn Chi)

Đời tu là một bài ca cảm tạ, một đời yêu, một đời hy sinh và phục vụ. Thánh lễ tạ ơn khấn dòng hôm nay nhắc chúng ta khắc ghi điều ấy.

Kính thưa cộng đoàn phục vụ, gia đình chị tân khấn sinh Madalêna …

Hôm nay, chúng ta cùng nhau đến Linh Địa La Vang để dâng lên Chúa và Mẹ tâm tình tri ân hồng ân khấn dòng của nữ tu Madalêna.
Ngày lễ Khấn là bước quyết định rất quan trọng cho một cuộc dấn thân, cho một đời dâng hiến của các  tu sĩ. Đồng thời, lễ khấn cũng nói lên lễ cưới huyền nhiệm với Đấng là Tình Yêu. Trong ngày tuyên khấn lần đầu, đặc biệt ngày vĩnh khấn nữ tu lãnh nhận chiếc nhẫn, đó là chiếc nhẫn tình yêu, chiếc nhẫn hôn ước một đời trung tín và thuộc trọn về Chúa Kitô. Cùng với Thập Giá Chúa Kitô, mỗi ngày người nữ tu Mến Thánh Gía hiến dâng thân mình làm của lễ tiếp nối hy tế của Chúa Kitô trên bàn thờ: “Xin đặt em như chiếc ấn trên trái tim anh, như chiếc ấn trên cánh tay anh… lửa tình như ngọn lửa bừng cháy, một ngọn lửa thần thiêng. Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu, sóng cồn không tài nào vùi lấp” (Dc 8,6-7). Tình yêu của nàng từ đây là của Đức Tân Lang. Trái tim nàng từ đây được ghi ấn tình yêu muôn thuở: “yêu đến hết hơi, yêu đến cuối đời” (Á Thánh Anrê Phú Yên), yêu như Đức Tân Lang đã yêu thương Hội Thánh. Một tình yêu mà nước lũ không dập tắt được, sóng cồn cũng không tài nào vùi lấp nổi.
Bài Phúc âm hôm nay mở ra bằng những ngọn đèn của mười trinh nữ, nhưng được khép lại bằng một tỷ lệ 50 – 50. Năm mươi cho những ngọn đèn có dầu cháy sáng để bước vào phòng cưới, còn năm mươi khác lận đận với đèn mà không có dầu mãi tới khi thắp lại được đèn thì bị từ chối.
Mở đầu bài đọc thứ hai hôm nay, thánh Phaolô gọi mời: “Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa! Người được chấp nhận không phải là kẻ tự cao tự đại, nhưng là người được Thiên Chúa đề cao” (2Cr 10,17). Tân khấn sinh trước mặt chúng ta là người đáng tự hào vì được Đức Tân Lang yêu, chọn để hiện thực hóa tình yêu Ngài giữa trần đời (2Cr 11,12). Vì vậy, cũng xin khởi đi từ những ngọn đèn cháy sáng của bài Phúc Âm, và những ngọn đèn cháy sáng trong tay các tân khấn sinh trong ngày lễ khấn để chia sẻ với mọi người, cách riêng với tân khấn sinh.
  1. Ngọn đèn cháy sáng của cuộc đời dâng hiến.
Chắc chắn rằng mười nàng trinh nữ trong dụ ngôn của bài Phúc Âm vui lắm khi được chọn cầm đèn đón chàng rể. Các nàng là những người đẹp, những người đủ tiêu chuẩn, đủ điều kiện, xét về hình dáng:
“Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang.
Hoa cười ngọc thốt đoan trang,
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da… đẹp đến nổi:
Hoa ghen thu thắm liễu hờn kém xanh”. (Truyện Kiều – Nguyễn Du).
Phúc âm cho chúng ta thấy trong số mười ấy lại có con số năm thiếu một điều quan trọng đó là chuẩn bị đèn mà không chuẩn bị dầu. Dầu ở đây chính là tình yêu, lòng sẵn sàng hy sinh từ bỏ ý mình để theo ý Chúa, dầu ở đây chính là sự hiểu biết về những đòi hỏi của tinh thần khó khèo, khiết tịnh và vâng phục. Ngày hôm nay, tân khấn sinh nhớ lại quãng đường dài mình đã trải qua. Đây là dịp mừng ơn gọi của chị. Chị nhớ lại những ngày đầu dấn bước vào Hội Dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn: động lực nào đã thúc đẩy chị đến đây? Và khi được tiếp nhận để sống ơn gọi của Hội Dòng này, ắt hẳn chị mừng vui lắm? Động lực thúc đẩy có thể là hình ảnh của người đã giúp chị, một soeur đi trước nâng đỡ chị, nên chị cảm phục muốn tiếp bước. Có thể trong một lần cầu nguyện nào đó, chị được Chúa soi dẫn và những bước chân tự nhiên đưa chị đến Mến Thánh Giá Qui Nhơn và dừng lại. Dù là kiểu nào đi nữa, chủ quan hay khách quan, cũng vẫn là niềm vui khi chị được tiếp nhận vào Hội dòng này.
Đó là ngày đi tu. Rồi ngày khấn cũng thế, trong thánh lễ hôm 21 tháng 8 năm 2015 chị đã long trọng đọc lên lời tuyên khấn  giữa cộng đoàn phụng vụ. Qua đó chị quyết tâm dâng hiến đời mình cho Chúa và phục vụ Giáo Hội theo linh đạo của Hội Dòng MTG Qui Nhơn. Chị quyết tâm: dâng là dâng cho trót, hiến là hiến cho trọn. Không biết ngày hôm đó khi đọc lời khấn dòng chị có xúc động, có rơi lệ không? Nếu có mình gọi đó là giọt lệ đồng trinh, giọt lệ rớt xuống cho nỗi niềm thao thức, và còn nằm trong mong chờ cùng ĐứcTân Lang tiến vào tiệc cưới. Trong tay cầm nến sáng, ngọn nến muốn nói lên tâm tình tạ ơn của buổi lễ hôm nay và còn nói: “Chị là ánh sáng cho trần gian”.
  1. Ngọn đèn phản ảnh bình an của những tâm hồn theo Chúa.
Chúng ta ghi nhận trong bài Phúc Âm, có một cảnh xem như chùng xuống. Nhưng lại rất tự nhiên và dễ thương. Đó là cảnh cả mười cô mòn mỏi đợi chờ chàng rể đến, nhưng không biết cách nào, cuối cùng  như Phúc âm mô tả các cô đều thiếp đi và ngủ cả. Cả mười cô, những giây phút trước nhộn nhịp, vui tươi; những phút sau đợi chờ lâu quá, đã ngủ hết, chẳng còn cô nào thức. Có thể người ta thấy đây là khoảng lặng của bài Phúc Âm, nhưng thực ra lại diễn tả một nét rất thật ở trong hành trình theo Chúa, đó là sự chờ đợi, tỉnh thức và cầu nguyện. Trong đời dâng hiến cũng sẽ có những khoảng lặng: mỏi mệt, u buồn, bị hiểu lầm, cảm giác cô đơn và cả sự thất vọng… Chị đừng sợ, vì khi đèn đã đầy dầu, dù chàng rể đến bất cứ lúc nào, thì đèn của chị sẽ sáng lên ngay và cùng chàng vào dự tiệc cưới.
Thưa cộng đoàn phụng vụ, niềm vui được chia sẻ thì niềm vui tăng lên gấp bội. Tân khấn sinh của chúng ta muốn niềm vui được làm hôn thê của Đức Lang Quân tăng lên mỗi ngày, nên mời chúng ta hiệp ý dâng thánh lễ tạ ơn tại Linh Địa La Vang. Hơn ai hết, tân khấn sinh sẽ từ từ cảm nhận được tất cả hạnh phúc của đời dâng hiến là một hồng ân nhưng không, được diễn tả qua những nét nắng mưa của cuộc sống. Ở đây điều quan trọng không phải là nắng hay mưa. Nắng mưa là bệnh của trời, luôn luôn có. Điều quan trọng mà tất cả đều trải qua, trong sự lựa chọn của mình, đó là sự bình an. Nếu như hình ảnh ngủ thiếp đi của mười cô trinh nữ, mang một nét đáng trách nào đó trong hành trình chờ đợi, thì đồng thời cũng lại nói lên cách rất dễ thương một tâm hồn bình an. Dẫu chàng rể đến trễ đi nữa, các cô vẫn an tâm đợi chờ, vẫn an tâm đi vào giấc ngủ. Giấc ngủ của sự bình an, giấc ngủ của lòng phó thác và giấc ngủ của một cuộc đời dâng hiến. An tâm đợi chờ. Đã quyết đi là đi đến cùng.
“Đường đi nước mắt có rơi
Có gặp cầu gãy không rời mục tiêu
Hành trang nặng một tình yêu…
Quyết đem tất cả hiến dâng cho đời”. (Không biết tác giả).
  1. Ngọn đèn hình bóng của sự thủy chung.
Thủy là khởi đầu, chung là kết thúc. Từ khởi sự cho đến hoàn thành, tất cả vẫn còn cháy sáng, tất cả trông chờ vào ơn Chúa. Chúc chị là một trong năm cô khôn ngoan vào phòng cưới với Chàng Rể, cùng Chàng gìn giữ ngọn đèn của mình luôn cháy sáng. Bởi vì, nói đến ánh sáng thì phải có bóng tối. Mà bóng tối không ở đâu xa nhiều khi nó ở ngay dưới chân đèn, ở ngay đế đèn đời dâng hiến của chị. Dù vậy, Ngọn đèn đời dâng hiến vẫn giữ mãi sắc màu của tấm lòng thủy chung.
Để kết thúc xin tặng chị bài thơ:
 
NGỌN NẾN ĐỜI CON       
   
Đời con ngọn nến giữa đêm đen
Mong đợi Tân Lang đến chúc khen
Chúa ơi! Lửa mến tình chung thủy
Xin hãy đốt lên xóa ươn hèn.
 
Tay Ngài dìu con bao năm qua
Lên non xuống biển chẳng nề hà
Sướng khổ, buồn vui Ngài an ủi
Yêu thương, nâng đỡ tránh phong ba.
 
Trải qua rèn luyện nay thành kim
Tựa trái tim Ngài kết bình yên
Sợi chỉ tình yêu đời thánh hiến
Dệt tình Thánh Giá đến vô biên.
 
                                                  Lm. Cát Đen

Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 23
  • Khách viếng thăm: 17
  • Máy chủ tìm kiếm: 6
  • Hôm nay: 3468
  • Tháng hiện tại: 115624
  • Tổng lượt truy cập: 12259884