Trang mới   https://gpquinhon.org

Có lẽ nào con đang thờ Chúa chỉ ngoài môi!

Đăng lúc: Thứ bảy - 29/08/2015 20:45
Có lẽ nào con đang thờ Chúa chỉ ngoài môi !
(CHÚA NHẬT XXII  THƯỜNG NIÊN B 2015)



 
          Một xã hội đánh mất thói quen khép mình dưới lề luật sẽ là một xã hội què quặt, yến hèn và băng hoại. Đây chính là thảm họa mà ngay từ những chương đầu của Kinh Thánh Lời Chúa đã từng cảnh báo qua hệ lụy “phá rào lề luật” của cặp vợ chồng tông tông A-đam, E-va : cả hai dắt díu nhau đi trong một thế giới đắng cay mà ở đó anh em tàn sát lẫn nhau (Cain giết Aben), ngôn ngữ bất đồng chia bè xẻ nhóm (Tháp Baben) và trần gian ngập tràn tội lỗi đến độ Thiên Chúa muốn xóa sạch để “xóa bàn làm lại” (Lụt đại hồng thủy)…
 
          Chắc chắn chỉ có mỗi một Thiên Chúa mới biết rõ ngọn nguồn lịch sử nhân loại sẽ tiến về đâu bao lâu Ngài không ra tay can thiệp. Và Ngài thực sự đã ra tay khi chọn lựa Dân ưu tuyển Ít-ra-en để “chọn mặt gởi vàng”. Đó chính là biến cố Xuất hành về Đất Hứa mà trọng tâm chính là trao ban Thập Điều trên núi Si-Nai. Cho tới mãi hôm nay, chúng ta vẫn còn nghe vang vọng lời công bố uy hùng của Nhà lãnh đạo Mô-sê về hiến chương Thập Điều nầy :

“Giờ đây hỡi Ít-ra-en, hãy nghe những thánh chỉ và quyết định tôi dạy cho anh em, để anh em đem ra thực hành…Anh em đừng thêm gì vào lời tôi truyền cho anh em, cũng đừng bớt gì, nhưng phải giữ những mệnh lệnh của Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, mà tôi truyền cho anh em…Có dân tộc vĩ đại nào được những thánh chỉ và quyết định công minh, như tất cả lề luật mà hôm nay tôi đưa ra trước mặt anh em” (BĐ 1)

          Và như thế, Thập Điều Si-Nai chính là “biển chỉ đường”, là kim chỉ nam, là sao Bắt đẩu hướng dẫn nhân loại suốt bao ngàn năm qua để nhân loại bước đi trên con đường tiến về vĩnh cửu.

          Nhưng như chúng ta đã biết và vẫn biết. Con người, cho dù đó là dân đặc tuyển, cũng vẫn luôn là một thứ “ngựa chứng”. Chỉ nguyên Thập Điều mà thôi không hy vọng đáp ứng muôn vàn phức tạp giây mơ rễ má trong chuổi hiện sinh của kiếp người. Vì thế, bằng trí óc thông minh trời cho, con người cứ thêm lần thêm lần hàng trăm ngàn những luật lệ mới để qui định mọi giềng mối và câu thúc cái tôi buông tuồng mất nết. Và xem ra, các người tai to mặt lớn, các đấng có vị thế “ăn trên ngồi trước” thích “độ chế” ra nhiều khoản luật để một đàng dễ bề bóc lột dân đen, một đàng được bảo vệ che chắn để tha hồ tác oai tác quái. Các Ngôn sứ trong cựu ước đã bao nhiêu lần qua bao nhiêu thế hệ đứng lên tố cáo thái độ nô lệ cho lề luật và giả hình trong việc thực thi thánh chỉ, như chính Đức Kitô nhắc lại hôm nay trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe công bố :

“Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng : Dân nầy tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân…”.

          Liệu ngày hôm nay, cái não trạng “Biệt Phái” đó có còn không trong đời sống của tất cả chúng ta ?
          Đụng đầu với một tâm thức, một não trạng duy luật mù quáng với một tập thể cuồng tín nhưng giả hình, quả thật, Đức Kitô chính là một “anh hùng cô đơn” dám “bẻ nạng chống trời”. Ngài muốn thiết lập một “nền công chính mới” không phải dựa trên những “lề luật” do con người sáng nghĩ ra để bao biện cho tính giả hình vị kỷ, nhưng do chính Thiên Chúa mặc khải để soi đương mở lối tới chân thiện mỹ. Đó chính là trở lại với “Thập Điều Sinai” nhưng trung thành với ý nghĩa và nội dung cao cả từ ý định ban đầu của Thiên Chúa, là không ngừng kiện toàn và nâng cao những giá trị Giao ước Sinai qua “Con đường Tám Mối Phúc thật”, con đường “yêu thương hết mọi người kể cả kẻ thù”, con đường khiêm hạ khó nghèo trải dài từ máng cỏ Bê-lem cho tới đồi Can-vê loang máu, con đường trong sạch, xây dựng hòa bình và sẵn sàng chấp nhận thương đau kể cả cái chết.

          Nhưng con đường canh tân lề luật để xây dựng một Vương Quốc Nước Trời trên nền tảng “đức công chính mới” của Đức Kitô đâu phải một sớm một chiều mà viên thành. Chính Ngài đã phải trả giá đắt cho những giáo huấn cách mạng của mình.
          Nhóm tư tế, biệt phái và luật sĩ, kết bè cùng các quan chức của vương triều Hêrôđê và guồng máy xâm lược của đế quốc Rôma mà Philatô là đại diện, đã “nhân danh lề luật” để kết án Giêsu mà họ chụp cho cái mũ : Kẻ phá luật lệ cha ông, kẻ ăn nói lộng ngôn dám xưng mình là “Con Thiên Chúa”, kẻ không tuân thủ luật ngày Sa-bat…

          Cuối cùng, Đấng là hiện thân của Lời Chúa (Lời đã làm người : Ga 1,14), là nhà canh tân lề luật “Ta đến không phải để phá bỏ nhưng để kiện toàn”, là Đấng mà Phêrô đã từng tuyên tín : “Bỏ Thầy chúng con biết đến với ai. Chỉ có Thầy mới có lời ban sự sống đời đời !”, và là Đấng đã long trọng xác quyết : “Ta là Đường, Sự Thật, Sự Sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Ta” (Ga 14,1-7) bị đưa lên đồi Sọ để đóng đinh vào thập giá và đã chết đau thương giữa hai tên tội đồ…

          Với không gian ảm đạm của buổi chiều thứ Sáu Khổ nạn, cứ tưởng phong trào canh tân lề luật được khởi xướng từ Người Thợ mộc Na-da-rét rồi sẽ sớm phai mờ, những lời thuyết giảng về “Tin Mừng Nước Chúa với con đường Tám mối Phúc Thật” sẽ trôi vào quên lảng, và “Luật mới của yêu thương” cũng sẽ chỉ còn vang bóng một thời !

          Thế nhưng, mọi sự đã sáng lên vào ngày Thứ Nhất trong tuần.

          Với quyền năng của Đấng phục Sinh, Đức Ki-tô đã hà hơi ban Thánh Thần cho các môn sinh để các môn đệ của Ngài từ đây mang “một trái tim mới, một thần khí mới”, vâng lệnh và tiếp bước Ngài ra đi rao giảng thánh luật của Nước Trời cũng là Tin Vui cứu độ cho toàn thể chúng sinh.

          Và cũng kể từ ngày đó, những ai tin vào Ngài, những ai quảng đại tiếp bước theo Ngài và thực sự yêu mến Ngài, hay như ngôn ngữ trong thư của Thánh Giacôbê trong Bài đọc 2 hôm nay đó là nững ai “ngoan ngoãn nhận lãnh Lời đã gieo trong lòng, lời có sức cứu độ”,  thì chợt khám ra rằng : tất cả lề luật của Thiên Chúa sẽ là “ách êm ái, gánh nhẹ nhàng” và cứ như thế, tiến bước về quê hương hằng sống mà môi miệng vẫn không ngừng ca hát : “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi. Con đã thề và con xin cam kết giữ quyết định công minh của Ngài” (Tv 119, 105-106).”

          Cùng với con đường rực sáng của Tin Mừng Cứu độ mà tinh thần “kiện toàn lề luật” của Đức Kitô là định hướng, Kitô giáo, quả thật, đã đem vào thế giới một nền văn minh mới, đó là nền “văn minh tình thương”, “văn minh sự sống”. Chính trong ảnh hưởng và sức tác động của nền văn minh nầy mà thế giới đang từng ngày tiến về phía của chân trời tin yêu hy vọng, cho dù phải đối diện với bao nhiêu lực cản của bóng tối và tội lỗi, cũng như chinh Đức Kitô đã từng phải đối diện và trả giá từ 2000 năm trước.

          Các riêng đối với chúng ta, những người Kitô hữu, kể từ hôm nay và hằng ngày, phải thành thật với chính mình mà tự kiểm trước Thiên Chúa : “Có lẽ nào con đang thờ Chúa chỉ ngoài môi !”. Nếu đúng là như thế, thì không chỉ chúng ta đang lừa dối Thiên Chúa mà là “lừa dối chính mình” (Gc 1,27)
 
 
        
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Trương Đình Hiền
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 3
  • Hôm nay: 4554
  • Tháng hiện tại: 108630
  • Tổng lượt truy cập: 12252890