Trang mới   https://gpquinhon.org

Lý Sơn tri ân

Đăng lúc: Thứ tư - 20/08/2014 05:55

"Hồng ân Thiên Chúa bao la muôn đời con sẽ ngợi ca ơn Người". Vâng! Chúng con tạ ơn Chúa, vì nhà thờ mới Lý Sơn đã được khánh thành và cung hiến. Qua công trình xây dựng này, chúng con thấy Chúa rõ hơn, và thấy tình người thêng thang muôn lối. Tạ ơn vì làm xong nhà thờ bình an là một; tạ ơn vì biết mình được thương là phải tạ ơn hoài.

Nhớ ngày đầu ra đảo, vào nhà thờ đọc kinh, mảnh ngói rơi đập mạnh xuống nền vang lên tiếng to, đủ làm giật mình dù là đang giờ nguyện. Hôm sau bà con giáo dân tới lấy bạt căng dưới mái, phòng khi gió về bẻ ngói vỡ nhiều hơn. Đức Giám Mục cho phép; chúng con làm nhà thờ. Nhưng làm nhà thờ trên đảo khó như người một mình đứng giữa trời chống bão, vì không có hội đồng hương, không ân nhân, giáo dân ít, kinh tế chẳng có gì, nhiều khi tưởng là không thể...
 
Hơn năm rưỡi xây dựng, chừng đó thời gian vất vã, nhưng cho chúng con thấy rõ, Chúa đồng hành với chúng con, Chúa ở cùng chúng con, Chúa lo liệu giúp chúng con và chính Chúa đã làm cho chúng con. Qua những sự việc diễn ra suốt quá trình xây dựng, không phải một lần để nói : "đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên " mà cứ nhiều lần lập lại khiến chúng con chỉ còn biết vắn tắt trong hai chữ : "Chúa làm!"

Làm sao bác ấy giúp nhiệt tình đến độ không ngờ, dù chỉ mới gặp chưa quen? Làm sao anh ở mãi trời "Tây" tình cờ đọc báo biết, lại trở nên thân thiết chung chia công việc như trách nhiệm của mình? Làm sao một cư sĩ Phật Giáo, hai lần vượt biển, đã phải nằm chờ nhiều ngày trên đảo vì biển động, chỉ để làm sáng cây thánh giá trên tháp nhà thờ, làm xong là đi không còn liên lạc? Làm sao khi xây chưa cần tiền mấy thì ít người cho, đến lúc cần nhiều, thì tự nhiên có nhiều người lo nên vẫn cứ "hàng ngày dùng đủ". Làm sao những chuyến xe và thuyền báo là trễ hẹn, thuyền phải nhổ neo dù xe vật liệu chưa tới, sợ công nhân phải nằm chờ nhưng cuối cùng công việc vẫn êm xuôi? Mùa gió đến, tháp nhà thờ cao, mỗi sáng anh thợ xây leo lên, chủ nhà chỉ biết xin ơn Mẹ Hằng Cứu Giúp. Khổ nỗi, năm 2013, chẳng hiểu vì sao bão cứ dồn dập tới, sợ nhất là Hải Yến! Thế rồi cũng qua, tất cả đều yên hàn. Làm sao cứ mỗi lần lo, đôi mắt chong lên không cho ngủ, dù đã rất khuya thanh vắng thì lại nghe rõ tiếng thì thầm "có Chúa", thế là bình an về  giấc ngủ đến lúc nào không hay. Và gần đây nhất, làm sao mời được Đức Tổng Leopoldo Girelli, Đại diện Tòa Thánh trong khi mình ở xa, nhỏ nhoi và cách trở, phận chỉ đáng tầm "cô gái lọ lem"? Câu trả lời thật đơn giản : "Chúa dẫn ngài tới".... Ôi! Có quá nhiều sự kiện muốn kể, có quá nhiều chi tiết lạ lùng muốn nói ra: "Lạy Chúa! Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương" chúng con xin tạ ơn Ngài mãi mãi.

Từ ngày nhà thờ ra dáng, khách đến thăm nói những lời khen rất thật. Xứ này mùa hè nóng, cây rủ bóng lặng yên như đạo quân đứng nghiêm chào cờ, vậy mà lòng vẫn mát. Đúng là lời khen làm mát ruột như người ta thường nói. Tuy nhiên, trong ý thức chúng con thấy rõ đây là kết quả không của riêng ai. Vì sao? Vì nếu như Đức Cha Phêrô Nguyễn Soạn không chấp bút viết thư ngõ, làm sao chúng con vào được miền Nam, đến các nhà thờ gõ cửa lòng từ tâm của giáo dân trong ấy? Vẫn biết bà con mình tinh thần "Lá lành đùm lá rách" rất cao, thấy cha ở vùng sâu về thường hay thương cảm, sẳn sàng cho đến đồng bạc cuối cùng nhưng nếu các cha xứ cứ "cửa đóng then cài" thì cũng đành chịu! Chúng con đã được các cha xứ đón tiếp ân cần, nhờ đó đủ kinh phí, nhờ đó không đơn côi, trong vất vã thấy Giáo Hội là hiệp thông, sức mạnh của bác ái, tình anh em linh mục gần xa đậm đà.

Miên man nghĩ : cái không phải là mình làm nên tất cả, con chợt nhớ những người thợ, đặc biệt nhớ anh thiết kế. Nếu anh không vắt óc diễn tả ý tưởng, và không bỏ mình làm lại khi chủ nhà nói: "chưa ra", chắc chắn giờ này nhà thờ vẫn chưa là hồi kết. Nhớ những chiếc phòng bì của cha Thông, cha Trí, cha Xuân, cha Lâm, cha Thao, cha Giám Đốc Học Viện, cha Hiệp... như thay lời muốn nói : "Cố lên chú mày!" Nhớ Cha Tổng Đại Diện thủ thỉ với dân Qui Đức: "Rán tí cho ngài, cha đảo Lý Sơn". Nhớ cha giáo Thanh, hai lần xin cha cháu ở giáo xứ Bến Hải cho Lý Sơn mà cảm động. Nhớ anh em nhà Hà Nội, không hề ngõ lời vẫn chia sẽ hiệp thông. Nhớ sơ Gẫm ngồi trên xe lăn cũng nhiệt tình giúp Lý Sơn bằng cách tìm những người ân nhân giới thiệu.  Nhớ những người làm cầu nối; nhớ người anh em cùng lớp đã rất chung sức, chung lòng. Nhớ các giáo xứ Tân Châu, Hiệp Đức, Thanh Hải giáo phận Phan Thiết; Hữu Phước, Ngọc Hà giáo phận Bà Rịa; Quân Trấn, Bắc Thành giáo phận Nha Trang; giáo xứ Tha La giáo phận Phú Cường; giáo xứ Tùng Lâm giáo phận Đà Lạt; giáo xứ Hòa Bình giáo phận Xuân Lộc; các giáo xứ Chính Tòa, Mẹ Hằng Cứu Giúp, Phao lô đường 3 tháng 2, An Phú, Chí Hòa, Vườn Xoài, Tân Sa Châu, Thái Hòa, Phao lô 3, Hàng Xanh, Bắc Hà, Đồng Tiến, Hà Nội, Bến Hải, Bình Thái, Tân Hòa, Tân Việt, Phú Trung, Tam Hải,  giáo phận Sài Gòn, nhà thờ Đắc Lộ, nhà thờ Thánh Mẫu. Nhớ những sự giúp đỡ âm thầm, nếu thiếu thì nhà thờ Lý Sơn không thể được như hôm nay. Nhớ người anh tiền nhiệm, cha Phêrô Phạm Đức Thanh, nếu ngài không giúp gởi thư vào những nơi quen, thì khó khăn nhân thêm biết mấy? Và mỗi chuyến đi xa vận động, cha Hạt không làm thêm việc, để cha Mai được rãnh ra giúp mục vụ; anh em trong Dòng ở cộng đoàn Châu Ổ không tiếp tay, thầy Lượng ở nhà không vuông tròn trách nhiệm thì chúng con không thể yên tâm làm người "hành khách", kiếm kinh phí xây nhà thờ.

Cũng như các sự vật luôn có hai mặt, một chìm, một nỗi làm nên thì ở đây cũng vậy, chúng con được Chúa chọn làm mặt nỗi nên phải tri ân phần công lớn bên kia của mặt chìm. Chúng con dâng lên quí Đức Cha, Cha Giám Tỉnh, quí cha, quí tu sĩ , quí ân nhân ở Hải ngoại và trong Nước, quí anh em trong Dòng lời tri ân cảm tạ của chúng con. Cám ơn quí vị đã giúp công sức và kinh phí! Cám ơn quí vị đã làm, nhờ đó chúng con thấy rõ, mình là người được thương!

Một chiều trên đảo, người anh em trở lại chốn cũ thăm, nhìn nhà thờ hồi lâu rồi nói: "Làm nhà thờ khó anh nhỉ"? Con trả lời: "Ừ. Khó! nhưng không khó bằng làm cho người ta vào nhà thờ cầu nguyện". Chỉ có Chúa mới làm cho người ta vào nhà thờ. Vì thế chúng con rất cần lời cầu nguyện. Trong lễ khánh thành và cung hiến, Đức Cha Mátthêu chủ sự, ĐTGM Leopoldo Girelli, quí cha cùng đồng tế, quí tu sĩ, chủng sinh và cộng đoàn tín hữu từ nhiều nơi về hiệp dâng Thánh lễ, cầu nguyện cho chúng con là phần phúc lớn nhất mà chúng con sẽ được. Chúng con xin hết dạ tri ân. Xin tiếp tục cầu nguyện cho chúng con để sứ vụ truyền giáo nơi đây, giữa vùng biển đảo, được mùa như mẻ cá trên biển hồ Tibêria năm xưa (x. Ga 21,11).

Bây giờ sân nhà thờ vắng nhưng dư âm ngày lễ vẫn còn, chắc quí vị chưa quên Lý Sơn sau hơn một ngày, một đêm ở "bụi" để cùng chúng con mừng lễ. Rồi mai kia, dĩ nhiên, chuyện mới này sẽ phôi phai, quí vị không còn nhớ chúng con nữa, nhưng hàng đêm vẫn có người nhớ về quí vị qua tràng chuổi kinh Mân Côi năm sự Mừng, bởi vì : "Tạ ơn vì làm xong nhà thờ bình an là một; tạ ơn vì biết mình được thương là phải tạ ơn hoài."
 
Lý Sơn, 18 tháng 8 năm 2014
Lm. Quản xứ
Giuse Nguyễn Quốc Việt

 
  

 

 

 

 


 
 



 

Tác giả bài viết: Lm. Giuse Nguyễn Quốc Việt
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 14 trong 3 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 14
  • Hôm nay: 2387
  • Tháng hiện tại: 158194
  • Tổng lượt truy cập: 12134981