Trang mới   https://gpquinhon.org

Tôi thấy mặt trời mọc ở phía tây

Đăng lúc: Thứ năm - 14/07/2016 06:27
Tôi thấy mặt trời mọc ở phía tây
 (Cảm nhận ngày lễ Cung hiến thánh đường Trà Kê, 13/7/2016)


      Tôi không đến Trà Kê để tìm “hoa vàng trên cỏ xanh” mặc dù đây là quê hương của nó, tôi cũng không đến giáo xứ Trà Kê  như nội dung của một cụm từ tôi nghe chưa thuận tai lắm : Du lịch tâm linh mà ẩn chứa trong đó hai nội dung khác nhau, vừa vui chơi vừa thánh thiêng…Tôi đến Trà Kê vì lời mời gọi vô hình của nó, lời mời gọi qua tiếng chuông trên cao mà  ai nghe nó đều nhận ra tên mình trong đó. Tôi đi Trà Kê như một cuộc hành hương tìm về cội nguồn đức tin của mình mà có một thời chúng tôi được nghe bởi những người lớn tuổi : Đạo Trà Kê, Cây Da.

    Con đường ĐT 643 dẫn chúng tôi đi về phía tây từ ngả tư Hòa Đa (cách thành phố Tuy hòa về hướng bắc 14km). Trên con đường ĐT này  bao nhiêu điểm dừng chân với những địa danh không kém chất thơ như Suối Mây, Hòn Gió, Vân Hòa…đã ghi lại  dấu chân của nhiều tín hữu mà  cách nay hơn 50 năm vào mỗi chiều thứ bảy từng đoàn người từ An Thọ về lại Tuy Hòa qua đêm để  kịp thánh lễ sáng chúa nhật, làm gì có phương tiện nào khác ngoài đi bộ hơn 20 km, trên con đường rộng chỉ đủ chỗ bước chân người với gập ghềnh đá sỏi .

     Tôi dừng chân bên chợ “nảy” Phong Cao , phiên chợ  mà trời vừa sáng thì chợ đã tan để đi tìm trong nhóm người già trẻ đi chợ sớm kia có ai biết  làm dấu thánh giá, nếu có chắc là ít lắm, để hiểu rằng công cuộc truyền giáo còn bao la, khó khăn nhiều!

     Xe tiếp tục lăn, qua khúc cua ngắn ở độ cao trên 400m, lúc này cách Hòa Đa hơn 40 cây số, mái ngói đỏ với tháp cao xuất hiện, nhà thờ Trà Kê đó! tôi thấy: Trong nắng mai tháng 7, ngôi giáo đường giống như mặt trời sáng sớm, sáng nhưng không nóng bức, chỉ có khác,  không mọc ở hướng đông như thường thấy nhưng ở phía tây nam để ánh sáng ân sủng của nó  phủ xuống cả không gian rộng lớn … Đẹp và thánh thiện khôn cùng !

    Ai muốn đến Trà Kê không thể không leo dốc và để đủ sức leo dốc chúng ta phải cúi đầu. Có phải vì lòng khiêm tốn của chủ chăn và đàn chiên nhiều lần bị thương tích này đã làm nên nét đẹp của Giáo xứ hôm nay?!

    Và đây, với  nhà thờ mới, bàn thờ mới, bàn quỳ mới…, che chở những tâm hồn mới, Trà Kê  sẽ không ai “xếp kinh cầu nguyện…nhẹ bước trở về trần  ”…hay “xin về cõi tục để làm dân” (Tha La xóm đạo của Vũ Anh Khanh) nhưng luôn biết “Cầu Chúa ban phước ơn lành cho nhân loại”( Tiếng chuông giáo đường của Nguyễn Xuân Khoát).

    Dựa bên tháp giáo đường của ngôi nhà thờ sẽ không chỉ có đôi bạn trẻ  thầm thì câu hát “Đêm thánh vô cùng” mà còn nhiều lớp người khác  mỗi sáng chiều vang lên khúc ca tạ ơn vì không tạ ơn sao được khi Trà Kê luôn được Chúa ủi an nuôi dưỡng mỗi ngày .

     Nếu “Hoa vàng trên cỏ xanh” của đạo diễn Victor Vũ làm say đắm  những ai thích khám phá vẻ đẹp của thiên nhiên hoang sơ  thì vẻ đẹp của giáo đường Trà Kê, của xóm đạo Trà Kê ẩn chứa nét đẹp nhiệm mầu, thanh khiết  hơn nhiều vì ở đó:

    Tôi thấy HOA CỨU RỖI trên từng phận người  mỏng manh khốn khó!.
    Có phải đây là phần tâm linh cần đạt đến của một lần hành hương – hành hương Trà Kê?!

Trần Tuy Hòa


 






































































 
 
                                                             
Tác giả bài viết: Trần Tuy Hòa
Từ khóa:

trà kê, khánh thành

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 14
  • Hôm nay: 2
  • Tháng hiện tại: 155809
  • Tổng lượt truy cập: 12132596