Nắng chiều

Nắng chiều
Ngôi mộ bơ vơ giữa cỏ xanh Kiến chân nhanh nhảu chạy lanh quanh Không nhang, không khói, không đèn nến Trông thấy mà đau, cảnh vắng tanh.


Nắng Chiều

Ngôi mộ bơ vơ giữa cỏ xanh
Kiến chân nhanh nhảu chạy lanh quanh
Không nhang, không khói, không đèn nến
Trông thấy mà đau, cảnh vắng tanh.

Ngắm mộ mong mình là sợi tơ
Nối kết đất trời xóa bơ vơ
Âm dương ngăn cách không còn nữa
Điều này đâu phải là giấc mơ.

Ta ngồi im lặng nắng chiều rơi
Lời kinh Tin Kính mở đôi môi
Niềm tin kẻ chết sẽ sống lại
Ngôi mộ như là một chiếc nôi.

Nắng chiều không tắt trong tim tôi
Danh Cha cả sáng khắp muôn nơi
Tình Thầy tha thứ người tội lỗi
Về trời hoan hỷ hết đơn côi.

Tháng các đẳng 2016
Lm. Cát Đen