21:17 17/04/2025
Tôi còn nhớ một trong những ký ức đau thương nhất đời mình: hình ảnh mẹ tôi ngồi lặng lẽ nơi mép giường, ánh mắt vô hồn nhìn về một nơi vô định. Ba tôi vừa qua đời. Bầu trời đêm mù mịt. Mọi thứ trở nên im lặng. Không lời. Tro rơi từng mảnh như những giấc mộng chung giữa ba và mẹ vừa vụn vỡ. Tháng 12, trước lễ Giáng sinh, ở đây ngoài trời có lẽ chẳng lạnh đến thế, nhưng đêm đó – ít nhất trong ký ức tôi – là một đêm rất lạnh.
Chúng tôi trên mạng xã hội