Và, kể từ buổi bình minh hôm ấy, Em bỗng ước mình mang đôi cánh “bồ câu” ! Để ngậm cành ô liu bay đi khắp năm châu, Mang gió ấm, nắng tươi, mưa hiền…Mang chút thương, chút bình yên… đến mọi miền thế giới !
Bác thợ mộc không ngán nắng chê mưa, Vất vả quanh năm không lời ca thán, Vui vẻ ân cần một đời không chán, Sao trên trời cá trong nước cũng ghenRồi một đêm thiên sứ đến mở then, Gọi dậy về nơi chôn nhau cắt rốn
Câu chuyện bình minh Ngày Thứ Nhất, Chúa sống lại, Đang gọi mời không chỉ riêng ai, Hãy có những đêm chờ sáng mong đợi Ngài, Bởi ở nơi cuối đường kia,Đấng Phục Sinh đang trở về và Ngài đang đứng đợi !
Chúng tôi trên mạng xã hội