Về Làng Sông; Trăng vàng; Niềm vui Đặng Đức Tuấn; Về bên Ngài; Qui Nhơn - Nơi ta đến; Vườn thiêng; Yêu Chúa; Mẹ có nói; Đêm Làng Sông...
Lúc 17g30 chiều thứ Sáu, ngày 09.05.2014, Đức cha Matthêô Nguyễn Văn Khôi đã chủ sự thánh lễ tạ ơn 25 năm Linh mục tại nhà thờ Chính Tòa. Trong thánh lễ đồng tế có sự hiện diện của Đức Cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản, Giám Mục Giáo Phận Ban Mê Thuột, cha Tổng Đại Diện, quí cha Hạt trưởng và quí cha......
Vâng, cách đây đúng 25 năm, chủng sinh Matthêô Nguyễn Văn Khôi mà hôm nay là Giám Mục Qui Nhơn đang chủ tế Thánh lễ nầy, đã chọn con đường tình yêu, con đường “khó và dài hơn hết”, con đường linh mục. Một con đường mà chính Đức cha Matthêô, từ năm 1977, đã tự đặt cho mình là con đường của “Người......
Ra đi trên một chuyến tàu, Sân ga thuở ấy mái đầu còn xanh, Mang theo bao ước mộng lành, Chênh vênh phía trước cũng đành dấn thân. Đường xa mấy độ phong trần, Lên non, xuống trũng bao lần gian truân....
Cách riêng chúng con xin cám ơn Đức Cha vì trong năm đức tin này, Đức Cha đã ưu ái tiên liệu cho chúng con được cử hành Ngày Năm Đức Tin Cho Giới Cầm Bút vào chính hôm nay, không những là lễ bổn mạng Đức Cha mà còn là ngày trao giải Giải Viết Văn Đường Trường, được tổ chức sáu năm liền để dọn mừng......
Nhớ mùa Chay Thánh, Vần thơ cuộc đời, Nghĩ về Mẹ, Tình yêu không đáy, Sao lại thế? Ngôi Hai, Thánh giá đời tôi, Chúa chấp nhận, Lạc lối, Yêu thương, Con xin làm cỏ dại, Mẹ tình thương, Con là ..., Chiều thứ Năm cho con, Hồng ân Thiên Chúa, Thuyền con - Bến Chúa, Mưa buồn, Nhớ quê, Tình, Thương cha......
đi tu là thay đổi, là di chuyển, là ra đi từ cuộc sống này đến cuộc sống khác, một cuộc sống khác phải tích cực hơn cuộc sống này, phải đáp ứng ước mơ của người ra đi, nếu không thì là một cuộc tự sát, một sự mất mát khôn lường....