Trang mới   https://gpquinhon.org

Chùm thơ Hoa Biển 9

Đăng lúc: Thứ bảy - 22/06/2013 18:13

NHỚ MÙA CHAY THÁNH
Anna Lý Hương Quỳnh ( Gx. Sơn Nguyên )
 
Hãy bước nhanh qua từng đêm tối
Bước theo Lời Chúa tựa ánh dương
Giữa dòng đời trần gian tội lỗi
Xin Chúa thương dẫn lối Thiên Đường.
 
Hãy gửi lòng trên cơn gió nhỏ
Hồn thơ phiêu lãng dưới màn trời
Có nhớ gì không em gái nhỏ
Chiều Thiên Đường vạt nắng muôn nơi.
 
Hãy giữ cho tim đầy kỉ niệm
Của Thánh Đường kinh nguyện thiêng liêng
Của khói lan trầm,màu áo tím
Cho tim này một màu trinh nguyên.
 
Lòng sẽ nhớ đến mùa Chay Thánh
Mùa sám hối trái tim lỗi lầm
Mùa dâng Chúa lời kinh sống mạnh
Lòng thành tâm Chúa sẽ hồi âm.
 
 
VẦN THƠ CUỘC ĐỜI
Anna Lý Hương Quỳnh ( Gx. Sơn Nguyên )
 
Vần thơ con viết chưa tròn
Vần thơ yếu ớt mỏng giòn Cha ơi!
Viết dâng chúc tụng Vua Trời,
Mong Ngài soi sáng rạng ngời hồn thơ.
Viết rồi lại xóa vu vơ,
Cầm lên đặt xuống như tơ rối lòng.
Bút ơi! Viết chữ mặn nồng
Chữ tình chữ nghĩa hướng lòng theo Cha.
Cuộc đời đâu phải mẹ ta,
Yêu ta đến chêt, thứ tha lỗi lầm.
Mà đời phủ kín tối tăm
Như thuyền gặp gió xa xăm bến bờ.
Thân rơi vào vũng tội nhơ,
Tay ôm chặt lấy vần thơ, tôn thờ.
Chúa ơi, xin Chúa hãy chờ,
Con làm xong hết bài thơ cuộc đời.  
 
NGHĨ VỀ MẸ
Anna Lý Hương Quỳnh ( Gx. Sơn Nguyên )
 
Bao lần Mẹ khổ vì con
Mồ hôi nước mắt thắm mòn đôi vai
Mẹ là ánh sáng nắng mai
Soi con biết lối tương lai sáng ngời
Giữa dòng xoáy của cuộc đời
Mẹ cho con biết Nước Trời mai sau.
Mẹ là ngọn đuốc đêm thâu
Dẫn con qua chốn u sầu thế gian
Lâu nay lạc bước hoang đàng
Hồn như khô cháy tiêu tan kiếp người.
Bể dâu oan trái cuộc đời
Bụi trần phủ kín phận người tối tăm
Mẹ ơi! Lạy Mẹ đoái thăm
Chân con đã mỏi tháng năm lỡ làng
Lòng con chỉ thấy bình an
Khi gần bóng Mẹ cao sang diễm kiều
Hoa dâng Mẹ chẳng mĩ miều
Dâng đời con, Mẹ kính yêu nhậm lời.
 
 
TÌNH YÊU KHÔNG ĐÁY
Trần Văn Thảo ( Gx. Đại Bình )
 
Dẫu loài người phản bội
Dẫu có lỗi với trời
Chúa vẫn vẫy tay mời,
Dẫu mặt trời có tắt
Dẫu trăng sao lụi tàn
Tình yêu Chúa luôn tràn,
Dẫu con người có chết
Dẫu có hết tình người
Về bên kia thế giới
Sẽ chẳng có gì hơn
Ngoài tình yêu Thiên Chúa.
 
Dẫu cho thế gian này
Đầy thú vui, hưởng thụ
Con sẵn sàng đánh đổi
Chỉ chọn Chúa mà thôi,
Dù cho đời đơn côi
Con vững tin có Chúa
Cùng đồng hành nâng đỡ
Dìu con tới bến bờ.
      
 
SAO LẠI THẾ?
Hoài Ân Phúc ( Gx. Tịnh Sơn )
 
Thập Giá kia, sao ngươi lại cứng nhắc
Sao để mình thân Chúa nằm tựa chông?
Vòng gai kia sao nỡ đội đầu trần
Người vô tội, sao đâm vào chảy máu?
Đòn roi ơi! Sao đành lòng nhanh nhảu
Đánh vào mình, tan nát thịt Ngài đau?
Chiếc đinh rơi, sao ngươi lại nhặt lấy
Lấy búa kềm, đóng vào cả tay chân?
Lưỡi đòng thau, sao thọc cạnh sườn Chúa
Người chết rồi, sao nỡ ác độc thêm?
Loài người ơi! Sao đành mà đứng ngó
Sao nỡ lòng, đứng đó mà bó tay?
Có hay chăng Chúa Ngôi Hai cứu chuộc
Vì tội đời, loài người có hay chăng?
Hỡi tất cả những gì làm đau nhói
Thân hình hài Chúa cứu chuộc vì yêu
Hãy mau kêu cầu xin lên tha thiết
Sấp bái quỳ khóc lóc, tội lỗi đi
Hãy mau đi rao truyền nhanh thống hối
Tôn vinh Người Chúa cứu chuộc tội ta
Và nhiều điều lời ca vang tụng Chúa
Xin Người luôn tha thứ, mến yêu ta.
 
 
NGÔI HAI
Anê Nguyễn Thị Thảo My ( Gx. Quảng Ngãi )
 
Ngôi Hai giáng thế
Gío lạnh tứ bề
Chỉ vì lời thề
Cứu chuộc nhân sinh
 
Nhiều hôm bất bình
Quên mất câu kinh
Để Chúa một mình
Cô đơn giá lạnh
 
Nghĩ mình bất hạnh
Không được Chúa yêu
Lòng dạ hẹp nhiều
Làm Chúa thêm đau
 
Ai ơi mau mau
Quay về bên Chúa
Như lúa được mùa
Chúa sẽ thứ tha
 
 
CHÚA CHẤP NHẬN
Nguyễn Thị Thu Hà ( Gx. Gò Thị )
 
Chúa chấp nhận cuộc đời
Nhiều đắng cay đau khổ
Mồ hôi nước mắt rơi
Xin trọn niềm Thánh ý.
 
Vững tin vào chân lý
Tiến bước trong hy sinh
Như Chúa đã Phục Sinh
Ban sự sống tuyệt vời.
 
Giê-su của lòng tôi
Ban hồng phúc ngọt ngào
Như tiếng gió lao xao
Đưa vào cõi vĩnh hằng.
 
Giữa chiều đời gió lộng
Tình yêu thật mênh mông
Xin ban thêm đoàn con
Biết chân tình chia sẻ.
 
LẠC LỐI
Giuse Mai Đức Tây ( Gx. Ghềnh Ráng )
 
Người dang tay trên thập giá đợi con
Mà con lại quay lưng bỏ đi mất
Con đi tìm những thứ là tạo vật
Là của cải, là danh vọng vinh hoa
Hồng ân phúc lành Người đã ban cho
Con hầu như không còn nhớ đến nữa

 
Dưới chân thập giá, giọt lệ nghẹn ứa
Mẹ khóc thương con
Chịu chết héo mòn
Khóc người trần thế
Kiếp đời tồi tệ
Quên đời sống tốt, quên tình yêu thương
Thiên Chúa là nơi đến để tựa nương
Giờ mất đi, làm sao con sống được ...
Chỉ thấy phù vân hiện tại phía trước
Rồi mai sau, sẽ gánh chịu điều gì ?

Người ơi hãy chỉ cho con hướng đi
Và Người sẽ cùng con đi chung lối
Lối đường công chính, không vương vấn tội
Đường đưa con đến hạnh phúc vô biên.

 
 
YÊU THƯƠNG
Cát Đen ( Gx. Cây Rỏi )

Người đàn bà bị bắt gặp đang ngoại tình, được các kinh sư và người Pharisêu dẫn đến trước mặt Chúa Giêsu để yêu cầu Ngài giải quyết (Ga 8,1-11). Sứ điệp của câu chuyện là nói về sức mạnh của tình yêu thương tha thứ và hậu quả của thù ghét và lên án nhau. “Lời Người thiêu đốt tôi như lửa cháy… rung cảm tôi như đường tơ, chấn động mãnh liệt trong tim trong hồn tôi”.
 
Yêu thương không nói bằng lời
Ghét ghen đừng trói cho người ta mang.
Yêu thương như nắng mới sang
Lá xanh, hoa thắm, tơ đàn du dương.
Ghét ghen đời hóa tầm thường
Lòng thâm, dạ tối là phường điêu ngoa.
Hận thù nức nở oa… oa…
Bao dung kết nhạc chan hòa thơ ngâm.
Hy sinh, phục vụ âm thầm
Long lanh như mạch nước ngầm lan xa.
Yêu thương ở tại lòng ta
Giữ trung, giữ tín mới là yêu thương.
 
( Chúa nhật V mùa Chay 2013 )
 
 
CON XIN LÀM CỎ DẠI
Cát Đen ( Gx. Cây Rỏi )
 
Con xin làm cỏ dại
Sống bên người ăn xin
Chăn mền ngăn gió lạnh
Nệm nâng giấc ngủ lành.
 
Con xin làm cỏ dại
Trải một màu xanh xanh
Nâng đôi chân em bé
Đỡ bàn chân bộ hành.
 
Con xin làm cỏ dại
Lót đường Chúa bước lên
Trên lưng con lừa nhỏ
Vào thành thánh Sa-lem.
 
Đời con là cỏ dại
Không biết tiếng tung hô
Không nói lời kết án
Sống cuộc sống tông đồ.
 
Kết hoa yêu giản dị
Noi gương Chúa đơn sơ
Hy sinh và phục vụ
Giúp người cảnh bơ vơ.
 
 
MẸ TÌNH THƯƠNG
Cát Đen  ( Gx. Cây Rỏi )
 
Giữa mùa hè oi bức mà sao hoa vẫn nở, ngàn hoa vẫn xinh? À! Con đã hiểu, Tháng Năm là tháng ngọc ngà, trăm hoa đua nở Mẹ về ban ơn: Hoa yêu thương, hoa khiêm nhường, hoa hy sinh, hoa phục vụ. Giữa muôn ngàn hoa xinh đẹp như thế mà mảnh vườn tâm hồn con còn sót lại những hoa dại: ghen tương, ích kỷ, giận hờn, tham lam làm cho tâm hồn  ra tối tăm. Thế mà, Mẹ không bỏ con, cho con niềm hy vọng, con tạ ơn Mẹ, xin Mẹ gìn giữ con như gìn giữ con ngươi của Mẹ. Alleluia.
 
Tình thương Mẹ vẫn ban nhiều
Đôi tay con nhận mỗi chiều không vơi.
Như nguồn nước đổ từ trời
Nơi cao, chỗ thấp ướt đều như nhau.
Sao lòng con cứ đau đau?
Chút ghen, chút trách mỗi câu oán đời.
Mẹ quên! Mẹ chẳng nhậm lời
Đời con cơ cực một thời oái ăm.
Ở nhà Mẹ chẳng đến thăm
Ra đồng, lên phố vắng tăm bóng Người.
Hoàng hôn bóng ngã chơi vơi
Giữa hang đá nhỏ ngỏ lời gọi con.
Như hoa nở tận đỉnh non
Lòng con ra nỗi là còn tham lam.
Sân si, ích kỷ tọa đàm
Tâm hồn mê muội dám làm điều gian.
Tình thương của Mẹ tràng giang
Quay về con sẽ ngập tràn yêu thương.
Lòng tham bỏ lại bên đường
Khiêm nhường,
ngoan ngoãn tựa nương Chúa Trời.
Hồng ân thắp sáng cuộc đời
Thong dong, siêu thoát như Lời Ngôi Hai.
 
 
CON LÀ…
 Phêrô Ngô Gia Hy ( Gx. Tuy Hòa )
 
        Con là tội phạm Chúa ơi,
Nhưng Ngài lại chết, vâng lời Chúa Cha.
         Chúa ơi, con chính Giuđa
Đôi phen bán Chúa, vì tà thế gian
         Con là lũ lính ác gian.
Cầm roi đánh Chúa, phá tan hình Ngài.
         Con là đinh sắt nhọn dài.
Ghim chân tay Chúa, làm Ngài đớn đau
         Con là gai góc trên đầu
Đâm sâu tứ phía, nhuộm màu đỏ tươi
         Chúa ơi, con chính là người
Mở lời nhạo báng, khi Người lâm cơn
         Còn lời nào nói cho hơn
Con là kẻ ác, bội ơn nghĩa Ngài.
        Xin cho nước mắt lăn dài
Ăn năn thống hối, vì Ngài cứu con.
 
 
CHIỀU THỨ NĂM CHO CON
Maria Huyền ( Gx. Bàu Gốc )
 
Cho
Nhân gian
Một mùa giáng thế
Cho
Mari
Giây phút truyền tin
Cho
Riêng con
Cả khối ân tình
Một chiều
Linh thiêng
Chiều Thứ Năm
Thuở ấy
Trong Bánh Rượu Hình
Người Nhập Thể
Để ở với con
Mối tình này
Luôn làm con bối rối
Phận hèn con
Chẳng có là gì
Mà Chúa đã cho đi
Chính mình
Để
Con thành giàu có
Vì Chúa đã ở lại
Gian trần này cho con.
 
 
HỒNG ÂN THIÊN CHÚA
Phêrô Lê Đức Huy
 
Từ khi tôi được sinh ra
Hồng ân Thiên Chúa bao la tháng ngày
Lớn lên trong sự hăng say
Cùng nhiều khốn khó đắng cay muôn vàn
Nhờ tình yêu Chúa đã ban
Đôi chân tôi bước bình an giữa trời
Và hào quang Chúa sáng ngời
Là đường chỉ lối cho đời con đi
Khó khăn thử thách ngại chi
Vì luôn có Chúa con hy sinh nhiều
Để là môn đệ Chúa yêu
Sống theo lời Chúa cùng điều Ngài ban.


THUYỀN CON - BẾN CHÚA
Inhaxiô Trì Hữu Tạo ( Gx. Kim Châu )
 
Con chạy bên ba
Bắt mấy con còng
Sóng đùa lên bãi
Ướt bàn chân con
 
Con nhìn ra khơi
Bỗng yêu biển thẳm
Nhưng mà con muốn
Làm con thuyền thôi!
 
Nếu con là thuyền
Để ba làm biển
Biển nâng thuyền lên
Đưa về Bến Chúa
 
Nếu lỡ một hôm
Ba không còn nữa
Ai đưa thuyền con?
 
Sao con vội quên?
Người Cha yêu thương
Giuse Thánh Cả
Bồng Chúa Hài Đồng
Với nhành huệ trắng
 
Giữ màu hoa trắng
Trong lòng đơn sơ
Thì Cha Giuse
Đưa con về Bến…
 
Chiều nay vắng ba
Từng con sóng về
Rung thuyền con nhớ
Một thời bé thơ…
 
Cho thuyền đời con
Neo lên Bến Chúa
Lặng nghe hồn biển
Nói lời trăm năm.
 
 
 
MƯA BUỒN
Maria Nguyễn Thị Sâm ( Gx. Phú Hòa )
 
Lộp cộp, lộp cộp giọt mưa rơi
Tí tách, tí tách nước mắt ơi!
Mưa rơi đã ngớt nước mắt còn
Ngày xưa thơ bé còn lon ton
Cùng tắm dưới mưa với bạn hiền
Giờ đây lẻ bóng ngồi bên hiên
Đếm giọt mưa rơi đếm tháng ngày
Bao nhiêu kí ức chợt ngược quay
Tuổi thơ mơ mộng bên gia đình
Tháng ngày ấm áp như vô hình
Cứ còn quay mãi nơi xa xăm
Đất người mưa đến cây chồi đâm
Mưa đến lòng tôi thêm nhớ nhà
Nhớ người mẹ hiền người cha già
Sớm khuya vất vả chăm đàn con
Mong con hiếu nghĩa luôn giữ trọn
Mưa đến mưa đi mưa đã tạnh
Để lại trong tôi buồn hiu quạnh.
 
 
NHỚ QUÊ
Maria Phan Thị Trinh Vương ( Gx. Qui Đức )
 
Xuân về trải bến cô liêu
Thương người viễn khách biến chiều về đâu.
Xa quê hoa trắng rừng sầu,
Mỏi chân viễn xứ gục đầu nơi đây.
Tháp nghiêng hơi ấm lòng đầy
Gọi nhau chim sáo xum vầy đắm say.
Gọi mây, mây gió đong đầy.
Gọi con ong mật đắm say hương tình.
Mẹ ơi! Mây gió hữu tình,
Giữa đồng cánh huệ trắng tinh vẹn tuyền.
Góp về đây, tiến mẹ hiền
Đoàn người lữ khách cùng nguyền dâng lên:
Chúng con giữa chốn bon chen,
Lửa thiêng chưa xuống đã len bụi trần.
Hồng trần bụi phấn phân vân
Mẹ ơi! Giữ lấy tội trần con đây.
Xa quê nỗi nhớ tràn đầy
Tình quê một kiếp, có hay một đời.
                                    
 
TÌNH
Maria Phan Thị Trinh Vương ( Gx. Qui Đức )
 
Yêu thương hai chữ vô ngần,
Yêu thương Con Chúa xuống trần làm dân
Yêu thương hai chữ hiến thân
Để con Thiên Chúa  hồng ân tràn đầy
Yêu thương hai chữ sum vầy
Để hoa thêm sắc,để cây đam chồi.
Yêu thương Chúa đổ đời đời
Hễ ai yêu mến về Trời cùng Cha.
 
 
THƯƠNG CHA MẸ
Phêrô Phan Nhơn Sĩ ( Gx. Vườn Vông )
 
Thương cha mẹ sống một đời lao khổ
Suốt quãng đường trần luôn thấm đổ mồ hôi  
Góp công sức đổi lấy từng chén cơm manh áo
Quyết nuôi con bao quãng tháng ngày 
Có nhiều lúc cha thay trâu bừa kéo 
Mẹ lưng còng trên ruộng mạ héo hon
Chỉ vì con,con biết chỉ vì con
Cha sức yếu mẹ mỏi mòn trước tuổi
Quá nửa cuộc đời hai buổi nước non
Những mong sao con cái vẹn toàn
Giữ đạo nghĩa yên bề gia thất 
Đầu đội trời chân đạp đất 
Chân khí an hòa vạn vật hiền vui
Sống đạo Chúa đặt trên nền Tất Dục
Yêu con người thôi thúc Tri Nhân 
Đem tin vui loan báo xa gần 
Chính đời sống xin vâng theo mẹ
Đời nhiều kẻ cho là trầm luân đau khổ
Với mẹ cha xin nhận tất cả là hông ân 
Thanh thản bay qua một cõi hồng trần 
Khi nhắm mắt xin phú dâng linh hồn trong tay Chúa.
 
 
CẢM NHẬN TRONG TAY CHÚA
Phê rô Phan Nhơn Sĩ ( Gx.Vườn Vông )
 
Con cúi xuống những cơn đau quằn quại
Trong xác thân tật bệnh lâu ngày
Ngước mắt lên nhìn thập giá Đức Ki-tô
Cảm tạ Chúa cho con dự phần đau khổ
Để hiểu thế nào là Thiên Chúa tình yêu
Cũng như con, nuôi con vất vả sớm chiều 
Mới hiểu được tình yêu cha mẹ
Tạ ơn Chúa giữ gìn con một thời tươi trẻ
Ban cho con sức khỏe tràn đầy
Chúa đã cho bây giờ Chúa lấy
Gởi cho con những đau khổ ưu phiền 
Chuẩn bị hồn con bay vào thượng giới
Xác chưa chết mà hồn bay phơi phới
Dứt cơn đau nghe nhã nhạc thiên thần
Xương cốt rã rời mà lòng dạ trào dâng
Luôn cảm tạ hồng ân Thiên Chúa
Ngày qua ngày xác thân tàn úa 
Hồn phương phi khỏe mạnh lạ thường
Hồn nương vào Thiên Chúa tình thương
Xác nằm đấy,luật vô thường là thật
Xác sẽ chết,xác trở về lòng đất 
Đến một ngày xác không mất được đâu
Đến một ngày ánh sáng nhiệm mầu
Xác trỗi dậy xác phục sinh trong Chúa
Ngai là Vua,Vua cứu độ dương trần
Ngài là đấng con cậy trông lúc chết. 
 
 
ĐỨA EM DẠI KHỜ
[Tặng em trai bất hạnh của chị]
Sao Mai ( Gx. Quảng Ngãi )
 
Nói với em chị chẳng nói được gì
Lòng quặn thắt chị giận hờn vu vơ
Đứa em thơ ngày nào chị ấp ủ
Sao bây giờ chị cứ thấy trong mơ
 
Nước mắt tuôn chị nghẹn ngào nuốt lệ
Nước mắt trào nước mắt mặn bờ môi
Chiều mùa đông mưa bụi mờ phất phất
Chắc ông trời cũng nhỏ lệ xót thương
 
Đứa em khờ chị trăm lần muốn gọi
Em ngủ rồi, em đã ngủ thiên thu
Giấc ngủ em sẽ dài hằng thế kỷ
Để cuộc đời em không thấy buồn đau
 
Nấm mồ em chỉ xây toàn bằng đá
Chị nghèo nàn chỉ có thế cho em
Em nằm đó nghĩa trang buồn quạnh quẽ
Xót cuộc đời cho số phận em thơ
 
Chiều bơ vơ chị thẫn thờ muốn gọi
Miệng nghẹn ngào nước mắt cứ tuôn rơi
Đắng bờ môi nơi cổ càng mặn đắng
Tuôn xuống lòng lại quặn thắt từng cơn

Tác giả bài viết: Hoa Biển 9
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 158
  • Khách viếng thăm: 28
  • Máy chủ tìm kiếm: 130
  • Hôm nay: 23306
  • Tháng hiện tại: 224626
  • Tổng lượt truy cập: 12514338