NGÔI NHÀ HẠNH PHÚC
* Maria Huỳnh Thị Thu Hương (Gx.Cây Rỏi)
Đặng Đức Tuấn cho con ngôi nhà nhỏ
Nơi điểm hẹn, chan chứa muôn niềm vui
Mở cánh cửa, tình thân bao ngọt bùi
Cùng Cha chung nụ cười tan khoảng cách.
Đặng Đức Tuấn quây quần một mái ấm
“Câu chuyện ma” bên ngọn nến thì thào
Đêm Vườn Vông “những đứa thơ” tinh nghịch
Bỗng ùa về bao nỗi nhớ dâng cao.
Đặng Đức Tuấn mãi song hành bốn bể
Từng bước chân còn chập chững giữa đời
Luôn nâng đỡ lúc ngã sa thất vọng
Trong tình Chúa yêu thương người mọi nơi.
Đặng Đức Tuấn qua sáu năm vững mạnh
Gởi trao nhau, nồng hương vị mùi nhớ
Khởi đầu điểm cuộc hành trình vô bờ
Gió khẽ lùa, những chuyện kể, vần thơ…
NHỚ MÃI CHUYẾN HÀNH HƯƠNG
* Maria Trương Thị Hữu (Gx.Kim Châu)
Nơi tấp nập người qua
Hay đường xa phố vắng
Đến đồng quê đầy nắng
Thân thiện như là nhà.
Tình Phú Thạnh đậm đà
Đón đoàn con nồng nhiệt
Lòng mến yêu tha thiết
Cảnh Ngọc Thạnh như mơ.
Huỳnh Kim càng nên thơ
Xe êm êm lăn bánh
Vừa đi vừa ngắm cảnh
Thẳng tiến đến Khiết Tâm.
Không xa là Cù Lâm
Bữa cơm trưa thịnh soạn
Nói cười thật vui nhộn
Hồi lâu mới chia tay.
Chuyến đi thật là hay
Đến Kim Châu đất tổ
Sừng sững thánh đường cổ
Với truyền thống vẻ vang.
Thăm giáo xứ Vườn Vông
Nơi vòng tay rộng mở
Trong niềm vui hớn hở
Thẳng tiến về Tây Sơn.
Sông Cạn đến Kỳ Bương
Phú Hữu rồi Kiên Ngãi…
Nơi đâu cũng tiếp đãi
Bằng tất cả tấm lòng.
Tại Bảo tàng Quang Trung
Hát bài ca tạm biệt
Chia tay trong lưu luyến
Nhớ mãi chuyến hành hương!
NỤ CƯỜI KHÔNG VUI
(Đêm đầu ở Chủng viện)
* Đôminicô Nguyễn Đình Văn (Gx.Gò Thị)
Trời đã khuya, sao bạn còn chưa ngủ
Có lẽ chăng, bạn cũng giống như tôi
Mang niềm vui, xem lẫn chút bồi hồi
Giờ gặp mặt nhưng chia tay sẽ đến.
Giờ cầu nguyện tôi lặng nhìn ánh nến
Cứ tiêu hao, cứ tan chảy theo giờ
Như thời gian tôi với bạn có ngờ
Nụ cười trao, chen ngay giọt nước mắt.
Tôi tặng bạn giữa bầu trời hiu hắt
Giọt sương rơi với câu chuyện hài vui
Nhưng tôi biết một nụ cười không vui
Trong lòng tôi và cả bạn nơi ấy.
Nơi con tim tình bạn luôn bừng cháy
Xin bạn giữ một góc nhỏ yêu thương
Gửi cho bạn suốt cả một chặng đường
Nụ cười không vui xin bạn hãy nhớ.
ĐẾN…
(Cảm xúc ở Vườn Vông)
* Đôminicô Nguyễn Đình Văn (Gx.Gò Thị)
Bước chân đến Vườn Vông
Hai bên hoa với cỏ
Chào nhà thờ ngói đỏ
Như về nhà thảnh thơi.
“Cát Đen” ra đón mời
Nụ cười trao thắm thiết
Cái ôm chặt thật siết
Trao tình mến cho nhau.
Ô kìa! Ở ngõ sau
“Vườn Địa Đàng” của Chúa
“Đồng Xanh” cùng ca múa
Với bột mì kẹo cay!
Nhìn lại cười ngất ngây
Ai cũng như đánh phấn
Tinh thần như phấn chấn
Giờ cơm tối yêu thương.
Dì ơi, cho ít tương
Cô ơi, cho xin ớt
Chợt trời mưa thưa thớt
Ướp thêm mầm Đồng Xanh…
Một bầu trời trăng thanh
Ai cũng chìm giấc ngủ
Tình anh em trao đủ
Vườn Vông ấy sao quên.
MÙA GẶT
* Maria Trần Thị Mỹ Hạnh (Gx.Cây Rỏi)
Giọt mưa đêm ham chơi
Xuống trần gian nhảy nhót
Đếm lại xem còn sót
Quãng đường nào chưa qua.
Niềm vui trở về nhà
Mang theo quà sinh nhật
Là lời ca tiếng hát
Là kết quả thành công.
Góp thêm vào cánh đồng
Màu vàng của hạt lúa
Dâng lên cho Thiên Chúa
“Đồng Xanh Thơ” Qui Nhơn.
NHỚ
* Anna Thái Thị Thu Giang (Gx.Cây Rỏi)
Lộp độp… cơn mưa đến
Gió khẽ chạm lòng ai
Níu về bao kỉ niệm
Tình người mãi không phai.
Thời gian ơi dừng lại
Cho tôi bước ngược về
Tìm yêu thương nhân ái
Nơi tim bạn và tôi.
Đây vòng tay kết nối
Chung tiếng từng lời kinh
Đây yêu thương mời gọi
Chung bước một hành trình.
Nhớ nhau trong điệu múa
Cho ngày thêm vui tươi
Bên nhau say tình Chúa
Gắn kết thêm tình người.
VÀ RỒI TÔI NHỚ EM
(Mến tặng các bạn trại sinh Đặng Đức Tuấn lần VI)
* Gioakim Nguyễn Vũ Hồng Kha (Gx.Cây Rỏi)
Tay cầm tay: Này, vui lên em nhé!
Mắt đỏ hoe, em hờn: Có khóc đâu…
Tôi cười hiền: Ừ! Em đâu có khóc
Em nghẹn ngào: Anh chọc em khóc rồi…
Em ơi em! Muốn khóc thì cứ khóc
Ngày còn dài và tóc em còn xanh
Đường còn xa và thế giới còn anh
Còn chia tay chắc chắn còn gặp lại.
Em quệt bờ mi: Sao anh xúi dại
Lỡ xa rồi quên mất anh thì sao?
Mây quên gió, thuyền quên biển cồn cào
Cứ quên anh nhớ chúng ta là được.
Và em lên xe và em đi trước
Và em khóc, em đã khóc rất nhiều
Tay em vẫy, trôi dần, chiều gió ngược
Em đi rồi tôi nhớ biết bao nhiêu.
Và tôi nhớ em nhiều như chúng ta từng nhớ
Về những người đem nỗi nhớ vào tim
Và tôi nhớ em nhiều như chúng ta từng nhớ
Ngày còn nhau và nỗi nhớ trốn tìm...
Tác giả bài viết: Hoa Biển 18
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Ý kiến bạn đọc