Lời Việt: Phan văn Phước (theo ý thơ của Paul Verlaine)
Lòng này nhỏ lệ, người ơi Như trên thành phố, từ trời mưa sa Sao mình cảm thấy xót xa? Mưa êm dưới đất, mái nhà cũng êm! Mưa rơi, lòng lại buồn thêm Tiếng mưa là nhạc êm đềm biết bao! Lòng mưa chẳng hiểu vì sao Ô hay! Đâu có người nào phản ta! Tang thương này chẳng hiểu ra Nguyên nhân chẳng rõ, xót xa càng nhiều Không thù, chẳng hận vì yêu Mà lòng vẫn cứ mang nhiều đớn đau
Đêm mưa Đức Quốc, 29.3.96 Kỷ niệm thời đi dạy thực tập ở Trường Đồng Khánh, Huế. Mến tặng các bạn cùng lớp và các O nữ sinh lớp 12 C1, 12 C2 (Ban Văn Chương), Niên Khóa 1972-1973.
Thơ Pháp: IL PLEURE DANS MON COEUR Paul Verlaine
Il pleure dans mon coeur Comme il pleut sur la ville Quelle est cette langueur Qui pénètre mon coeur?
O bruit doux de la pluie Par terre et sur les toits! Pour un coeur qui s'ennuie O le chant de la pluie!
Il pleure sans raison Dans ce coeur qui s'écoeure Quoi! Nulle trahison Ce deuil est sans raison
C'est bien la pire peine De ne savoir pourquoi Sans amour et sans haine Mon coeur a tant de peine
Ý kiến bạn đọc