Người đi nhặt những mùa xuân rơi

Thứ bảy - 01/02/2025 23:01
Ảnh chụp màn hình 2 2 2025 105530

(Kính tặng những ai đang dấn thân trong cuộc đời thánh hiến)

Trời cho mùa Xuân nắng đẹp cây lá xanh tươi
Nhưng Trời cũng làm nên những mùa đông băng giá…
Trời ban những cánh hoa ngọc ngà thắm lạ
Nhưng trời cũng để lại những mùa thu tàn tạ lá vàng…

Trời cho anh số phận may mắn quyền quý cao sang,
Nhưng Trời cũng đưa em qua những con đường gian nan khốn khó.
Nếu đời có những vầng trăng đêm dịu dàng sáng tỏ,
Nhưng bầu trời không thiếu những vì sao lạc ẩn khuất hẩm hiu…

Nếu Trời đã sai anh đi xây những mùa xuân rạng rỡ mĩ miều
Thì Trời cũng chọn em đi nhặt những cành hoa rơi rụng rách nát…
Đi nhặt những mảnh đời tả tơi bên vệ đường khổ đau đói khát,
Những con người mà chưa biết bao giờ mới có được mùa xuân!

Nên xin anh, hãy mãi là những loài hoa ủ ấp hương nhuần,
Và xin em, hãy là bình bạch ngọc đựng dầu thơm cam tùng chất ngất!
Để những chiếc lá vàng, những cánh hoa rơi, những vì sao lạc…
Được nhặt về, được nâng niu… để từ đây lớn lên xanh ngát địa đàng!

Tạ gọi anh, ta gọi em,
Những người đi nhặt những mùa xuân rơi trên vạn nẻo đường,
Những chiếc bình bạch ngọc ướp chất tinh dầu “Bát Phúc”!
(2/2/2025)

Tác giả: Sơn Ca Linh

 Tags: văn hóa, Văn thơ

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Chúng tôi trên mạng xã hội

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây