Sur la branche d'un arbre était en sentinelle Un vieux Coq adroit et matois. Frère, dit un Renard adoucissant sa voix, Nous ne sommes plus en querelle: Paix générale cette fois. Je viens te l'annoncer; descends que je t'embrasse; Ne me retarde point, de grâce: Je dois faire aujourd'hui vingt postes sans manquer. Les tiens et toi pouvez vaquer, Sans nulle crainte à vos affaires: Nous vous y servirons en frères. Faites-en les feux dès ce soir, Et cependant, viens recevoir Le baiser d'amour fraternelle. Ami, reprit le Coq, je ne pouvais jamais Apprendre une plus douce et meilleure nouvelle Que celle De cette paix; Et ce m'est une double joie De la tenir de toi. Je vois deux Lévriers, Qui, je m'assure, sont courriers Que pour ce sujet on envoie. Ils vont vite, et seront dans un moment à nous. Je descends: nous pourrons nous entre-baiser tous. Adieu, dit le Renard, ma traite est longue à faire, Nous nous réjouirons du succès de l'affaire Une autre fois. Le Galand aussitôt Tire ses grègues, gagne au haut, Mal content de son stratagème; Et notre vieux Coq en soi-même Se mit à rire de sa peur Car c'est double plaisir de tromper le trompeur.
Jean de La Fontaine
Gà trống và hồ ly
Trên cành cây con gà trống đậu Đã khôn ngoan lại láu việc đời Hồ ly đến ngọt mấy lời: - Đôi ta hết giận, tới thời hòa an Nay trong khắp thế gian thân ái Tình anh em tôi lại thưa anh Xuống đây hôn cái tỏ tình Trăm nơi còn phải chạy nhanh mới cùng Rầy mặc sức vẫy vùng đi lại Tôi với anh hết hại lẫn nhau Từ đây anh chớ lo âu Khi nào có việc muốn cầu đến em Gọi một tiếng ngày đêm cũng lại Xuống đây hôn gọi ngãi đồng-bào Gà rằng: - Mầng rỡ xiết bao! Tin này biết lấy cách nào tỏ vui? Lời anh nói thì tôi thêm trọng Kìa ngó xa thấy bóng chó săn Hai anh đương chạy tới gần Ý chừng cũng một tin thân ái này Đợi tôi đó xuống ngay lập tức Để bốn ta cùng được hôn nhau... Hồ ly nghe chửa dứt câu Vội vàng một mạch cắm đầu chạy nhanh - Thôi anh nghỉ để dành khi khác Kẻo em còn chạy các nơi xa Nói rồi cẳng bốn chân ba Nghĩ mưu không đắt, Hồ ta giận mình Gà thấy hắn thất kinh đắc ý: Lừa thằng gian thích chí dường bao!
Nguồn: Nguyễn Văn Vĩnh, Thơ ngụ ngôn La Fontaine, Cảo thơm, 1970 Bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh
Gà và cáo
Chăm chăm đứng gác trên cành Một anh gà trống tinh nhanh lõi đời Cáo dịu giọng ngỏ lời: "Bạn thiết! Xóa hiềm xưa, ta kết thân tình Từ nay chung sống hòa bình Báo tin bạn biết, ta mình bắt tay Xuống nhanh bạn, chớ chầy, chớ chậm Tôi còn đi trăm trạm loan tin Mừng nhà anh hết lo phiền Từ nay làm lụng bình yên như thường Chúng tôi giúp coi đường ruột thịt Đốt pháo hoa thết tiệc tối nay Giờ thì xin hãy xuống ngay Cho tôi hôn cái, giãi bày tình riêng" Gà trống đáp: "Bạn hiền tôi hỡi! Ôi! Nghe tin phấn khởi vô cùng! Hòa bình! Êm ái sống chung Tin mừng còn có tin mừng nào hơn! Mừng này lại được nhân gấp bội Bởi chính anh thân tới giao hoan Kìa tôi thấy cặp chó săn Từ xa chạy lại, chắc loan tin này Ồ! Chúng chạy như bay sắp tới Tôi xuống đây! Cả tụi vui chung" Cáo rằng: "Tạm biệt bạn lòng Tôi còn phải chạy cho xong đường dài Mừng thắng lợi, nay mai cũng được Xin hẹn nhau lần khác, chào anh!" Và chàng phong nhã chuồn nhanh Cao bay xa chạy, bực mình mưu tong Khoái vì nỗi hãi hùng của Cáo Gà già thầm cười nhạo hắn ta Rõ ràng Cáo mắc mưu Gà Lừa quân lừa đảo, vui mà gấp đôi
Nguồn: Ngụ ngôn chọn lọc La Fontaine, NXB Văn học, 1985 Bản dịch của Nguyễn Đình
Gà trống và cáo
Gà trống già cành cao đương đỗ Chú Cáo rừng đến ngỏ tình thân: - Nghịch thù tôi chú đâu còn Hòa bình nay giữa bà con chúng mình Hãy xuống đây tỏ tình huynh đệ Ôm hôn nhau thân kể từ đây Tôi còn lắm việc hôm nay Đường xa trăm dặm nội ngày phải qua Ngay chiều nay gần xa bạn báo Cáo và Gà đã tạo tình thương Xin đừng sợ sệt vấn vương Xuống tôi hôn để tỏ lòng thiết tha Gà trống vội giả vờ vui sướng: - Mừng biết bao! Mong luống bao ngày! Hòa bình thực có từ nay Lại do bạn nói, vui này vui sao! Đôi chó săn đương lao đầu tới Chắc tìm tôi để nói tin vui Đứng yên bạn hãy chờ tôi Bốn ta xum họp hôn môi "Hòa bình" - Thôi bái biệt thực tình tôi vội Cuộc vui này tái hội xin ghi Nói xong bốn cẳng Cáo phi Giận rằng mưu kế hết khi gặp thời Thoát nguy Gà cất tiếng cười Đã lừa được gã lừa người thú thay!
Nguồn: Ngụ ngôn La Fontaine, NXB Tân Văn, 1992 Bản dịch của Đỗ Khắc Siêm, Hà Khắc Nguyện
Ý kiến bạn đọc