“Một đêm thanh vắng, một tiếng từ đáy lòng nhắc nhở tôi: “Tại sao con quẫn trí, hoang mang như thế làm gì? Con phải biết phân biệt giữa Chúa và công việc của Chúa. Những gì con đã làm và tiếp tục làm như kinh lý giáo phận, huấn luyện nam nữ tu sĩ, giáo dân, thanh niên, kiến thiết thánh đường, cư xá sinh viên, mở mang các thí điểm truyền giáo vv... tất cả những công tác ấy đều là những việc tốt lành, là việc của Chúa, nhưng không phải là Chúa!
Các nghiên cứu ngày nay khẳng định rằng phụ nữ không còn chiếm đa số trong Hội thánh. Họ đã từng là phúc lành tuyệt vời trong Hội thánh của Chúa Giêsu. Mặc dù não trạng trọng nam khinh nữ còn tồn tại trong các nền văn hóa được nói đến nhiều trong Kinh thánh, chúng tôi tìm thấy ở đây những người phụ nữ tuyệt vời, họ có rất nhiều điều để dạy chúng ta. Để tỏ lòng kính trọng đối với phụ nữ, tôi muốn nêu lên đây 7 thái độ của người nữ trong Kinh thánh mà mọi người nên bắt chước.
Phó tế, tiếng Hy Lạp (Diakonos), có nghĩa là người phục vụ. Phó tế là người đã được giám mục đặt tay trao ban thừa tác vụ thánh để cộng tác với giám mục và linh mục trong việc phục vụ Dân Chúa (x. LG 29). Thừa tác vụ phó tế bắt nguồn từ việc Nhóm Mười Hai truyền chọn bảy người “được tiếng tốt, đầy Thần Khí và khôn ngoan” để đặt tay cầu nguyện và giao cho họ phục vụ việc ăn uống của các tín hữu, đặc biệt là các “bà goá Do Thái theo văn hoá Hy Lạp”.
Cầu nguyện là một trong những khía cạnh cơ bản nhất của Kitô giáo hoặc bất kỳ các tổ chức tôn giáo nào. Tuy nhiên, thường chúng ta không đề cập đến bản chất của việc cầu nguyện và bản chất thực sự của nó là gì? “Đối với tôi, cầu nguyện là sự hứng khởi của tâm hồn, là cái nhìn đơn sơ hướng về trời, là lời kinh tri ân và yêu mến giữa cơn thử thách cũng như lúc hân hoan” (GLCG 2558).
Người tu sĩ được mời gọi sống chứng tá cho con người về cuộc sống “Vĩnh cửu” trong hoàn cảnh của mọi thời bằng việc xây dựng bản thân và thăng tiến cộng đoàn nơi đời sống tâm linh và sứ vụ theo tinh thần của Đấng Sáng Lập Dòng. Dựa vào linh đạo, sứ mạng của Hội Dòng, các hướng dẫn của Giáo Hội ngang qua định hướng của tổng tu nghị trong mỗi hoàn cảnh, thời đại.
Nhiều người trong chúng ta đều biết việc bố thí cho người nghèo và các tổ chức từ thiện là một hành động tốt đáng khen ngợi, nhưng điều vừa nói có thực sự thấm nhập vào trong tâm hồn chúng ta không? Khác với một hành động đơn giản phát xuất từ bên ngoài, việc bố thí là một hành động xuất phát từ tâm hồn, nghĩa là bố thí cho người khác một cách có ý thức vì tình yêu chúng ta dành cho họ.
Chúng tôi trên mạng xã hội