GỬI AI?
* Giuse Nguyễn Mậu Linh Vũ (Gx. Kỳ Tân)
Gửi yêu thương vào gió
Gió vẫn mãi bay đi
Gửi yêu thương vào biển
Biển vẫn mãi xanh rì
Đành thôi!.. Gửi vào đất
Nhưng đất vẫn trơ trơ
Không một chút cảm xúc
Mặc nổi buồn vô bờ…
Gửi vào mây niềm hhớ
Gửi lên núi yêu thương
Gửi hạnh phúc thiên dường
Gửi đau thương trần thế
Gửi bao nhiêu cho kể
Bằng tình Chúa yêu ta
Vẫn dạt dào năm tháng
Vẫn cứ mãi đậm đà.
Chợt một ngày tự hỏi
Sao phải gửi cho gió?
Sao phải gửi cho mây?
Sao phải gửi cho bể?
Khi tình Chúa đong đầy.
Ý NGUYỆN LÊN ĐƯỜNG
* Matta Nguyễn Ngọc Thanh Hiền (SV- ĐH Qui Nhơn)
Con theo Chúa nghĩa là con đã chết
Chết cho đời và cho cả ý riêng
Để tiến lên lãnh cuộc sống linh thiêng
Lòng ôm ấp một tình yêu vô hạn
Con theo Chúa nghĩa là con quên hẳn
Những tiếng cười rộn rã đượm hương duyên
Những vầng trăng long lanh khóa mắt hiền
Cùng khoái cảm còn gì con quên hết
Con theo Chúa nghĩa là con đã chết
Chết cho đời trọn vẹn những ngày xanh
Những thú vui tuổi trẻ những mộng lành
Vì say mê trong tình thương nhân thế
Để thời gian từng dòng trôi lặng lẽ
Con hòa mình vào cuộc sống nội tâm
Hướng đường đi những bước tiến âm thầm
Và hạnh phúc muôn ngàn đời bất diệt
Con theo Chúa nghĩa là con đã chết
Chết ý riêng để giữ một tình chung
Bỏ giới hạn để giữ nghĩa vô cùng
Mở rộng lối cho hồn về ngàn hướng
Những tâm tình tha thiết cùng tư tưởng
Quyến rủ đời lãng mạn gió thoảng qua
Trong hương xuân tình ái thắm mặn mà
Rũ sạch hết mặc người cho là dại
Con theo Chúa nghĩa là con sống mãi
Lòng yêu thương trọn vẹn ý cao siêu
Vì cuộc tình dù hy sinh cũng liều
Để trọng giữ tình yêu trung thành nhất
Với ơn thiêng con nhìn đời muôn mặt
Niềm cảm thông gieo bác ái muôn nơi
Hướng tâm hồn tăm tối ra biển khơi
Tìm chân lý mọi người đang mong đợi
XIN
* Matta Võ Thị Tuyết Trinh (Gx.Gò Thị)
Xin…
Cho con chút ánh sáng
Len lỏi vào tâm hồn
Bừng cháy thành ngọn lửa
Rực sáng giữa trời đêm
Xin…
Cho con chút hi vọng
Cùng niềm tin vô bờ
Để con thấu hiểu được
Chọn trái tim Giê su
Làm lẽ sống cuộc đời
Đưa tình yêu vào ánh sáng
Là chân lý vĩnh hằng.
ĐÔI CHÂN TRẦN
* Giuse Mai Đức Tây (Gx.Ghềnh Ráng)
Ngài giáng sinh, đôi chân trần bé nhỏ
Nằm co ro trong máng cỏ bò lừa
Cả nhân gian dường như đang bỡ ngỡ
Đấng Cứu Thế, có ai đã biết chưa?
Đôi chân trần đi khắp nơi rao giảng
Đem bình minh cho lòng dạ tối tăm
Đem giải thoát cho kiếp người hoạn nạn
Đem cứu rỗi cho những kẻ lạc lầm
Đôi chân trần bước cúi đầu chịu nạn
Bao đòn roi, thịt nát, máu tuôn rơi
Vì đoàn dân sống hẹp hòi nông cạn
Vác thánh giá, vác tội thay cho đời
Đinh sắt xuyên qua, đắng cay chua xót
Đôi chân ấy treo lên giữa đỉnh đồi
Chịu hi sinh để ta được giải thoát
Trong tối tăm, được thấy ánh mặt trời
Đôi chân trần Ngài theo ta năm tháng
Khi sinh ra, và kết thúc kiếp người
Ta bên Ngài, ngập ngừng, chẳng mạnh dạn
Vì trí tâm quyến luyến thú vui đời
Ngài tiến lên mở đường đi lối bước
Đau khổ trần gian, Ngài gánh cả rồi
Đôi chân ấy luôn hướng về phía trước
Để phía sau, ta được mãi tươi cười.
XA QUÊ
* Giuse Mai Đức Tây (Gx.Ghềnh Ráng)
Anh xa quê, xa nhà, xa xóm nhỏ
Vượt dặm xa, mưu sinh chốn thị thành
Ngày ngày lao nhọc tất tả đua tranh
Cũng vì đồng tiền, miếng cơm manh áo
Ở nhà anh mộ mến giữ luật Đạo
Ngày ngày cầu nguyện, đi lễ siêng năng
Giờ bận rộn, bao công việc cản ngăn
Dần trễ nải, không còn được như trước
Nhiều lúc đau không có ai thang thuốc
Anh cô đơn, anh nhớ mẹ, nhớ nhà
Nhiều khi muốn kết thúc đời bôn ba
Về gia đình, sống nhẹ nhàng yên ổn
Đời sống khó khăn, tiền bạc hao tốn
Gắn dành dụm, dè xẻn, ít chi tiêu
Nhưng rồi cũng không giữ được bao nhiêu
Đôi khi vay mượn. nợ dồn khó trả...
Rồi cũng qua đi một năm vất vả
Tết sắp sang, anh theo xe về nhà
Nhìn én liệng, mai đào rực rỡ hoa
Anh bỗng vui, lòng tan đi lạnh giá
Ghé thăm giáo đường, ôi sao nhớ quá
Nhớ tuổi thơ, bao kỉ niệm xa rồi
Tháp chuông nhỏ cùng tụ tập vui chơi
Đi lễ cầu nguyện, thành tâm phó thác
Về đến nhà, lòng anh buồn man mác
Có người đã chờ anh rất lâu rồi
Có người muốn luôn thấy anh tươi cười
Muốn anh về, ở lại, không đi nữa
Thoáng thấy bóng mẹ liêu xiêu trước cửa
Anh lặng người, khóe mắt chợt cay cay ...
CHUYỆN TÌNH NOEL
Lm. Cát Đen (Gx.Cây Rỏi)
Chiều lặn xuống sân nhà thờ tấp nập
Người hội về khoe áo ấm đủ màu
Nhạc thánh thót tay nắm lại cùng nhau
Trước hang đá gởi bao niềm tâm sự.
Trong hang đá Chúa Hài Nhi hiển ngự
Khăn bạc màu âm thầm nhận chúc khen
Cô bé reo: “Đẹp quá mẹ! Đến xem”
Miệng luôn hỏi: “Đó là ai vậy mẹ ?”
Mẹ mỉm cười chút ngập ngừng điểm khẽ
Đưa mắt nhìn tìm ai đó giúp mình
“Cha ơi, cha!”, tiếng ai gọi thình lình
Tôi quay lại cúi đầu chào thân ái.
Cùng lại đây nguyện cầu đừng e ngại
Chúa Hài Nhi đang dang rộng đôi tay
Ngài yêu ta như chị ẵm em này
Tình bền chặt chẳng bao giờ thay đổi.
Chúa xuống thế chung kiếp người tội lỗi
Cứu con người thoát khổ ải truân chuyên
Cõng chiên lạc về đến cõi linh thiêng
Chờ đợi chị bằng tình thương phụ tử.
Chị ngắm nhìn đôi mắt tròn tư lự
Đèn cây thông sáng lấp lánh tâm hồn
Ngôi sao lạ tỏa màu sắc kính tôn
Hang Bêlem nhà tình yêu vĩnh cửu.
(10-01-2014)
HƠN CẢ MỘT TÌNH YÊU
* Lucia Huỳnh Thị Thùy Linh (Gx.Bàu Gốc)
Yêu làm sao những câu hát à ơi!
Mẹ ru con trọn giấc ngủ cuộc đời
Yêu làm sao khi đôi mắt mẹ cười
Nhìn thấy con bập bẹ nói từng lời
Yêu làm sao từ đôi bàn tay mẹ
Chắp cánh trong con mọi giấc mơ
Yêu làm sao cả những vần thơ
Mẹ gửi trong đó bao niềm tin nhỏ
Yêu làm sao hình bóng mẹ ngày đó
Vất vả nắng, mưa chẳng quản nhọc nhằn
Yêu làm sao… Con yêu tất cả
Những gì là của mẹ kính yêu.
LIỀU THUỐC ĐỨC TIN
* Anna Lý Hương Quỳnh (Gx.Sơn Nguyên)
Xin cho con liều thuốc đức tin
Để uống vào mạnh mẽ lời kinh
Giữa chốn gian trần đầy thế tục
Con hướng lên Ngài lòng tôn vinh.
Xin cho con liều thuốc đức tin
Để trái tim con luôn thấy yên bình
Không cô đơn không còn loạn mạch
Mãi hoan hỉ nhịp đập hồi sinh.
Con chắp tay nguyện cầu lặng thinh
Ôi con đây nhơ yếu phận mình
Ghé thăm con, Ngài đừng bỏ mặc
Gửi cho con liều thuốc đức tin.
VALENTINE
* Maria Thanh Huyền (Gx.Mằng Lăng)
Bóng hoàng hôn khuất sau mái ngói,
Chiều dần buông, ở mọi góc đường...
Sinh viên hoa, kẹo bán buôn,
Cặp đôi nam nữ đổ tuôn hẹn hò!
Phố phường chiều, công viên đông đúc
Va-len-tin hạnh phúc, niềm vui
Đi ngang qua ấy dòng người,
Cụ già thoi thóp, bệnh cùi nhớt hôi.
Thấy chứ sao, lòng ai cũng phũ
Lo mưu sinh, bán kẹo, bán bông
Mấy trăm, mấy chục hoa hồng
Sao chàng không bớt một bông giúp người?
Thấy tha nhân phong cùi lở loét
Quần áo tơi... cùng vết máu loang
Chẳng sang, chẳng quý, trong còn
Mấy nghìn tiền lẻ, cuối còn miếng xôi...
Người đàn bà, ve chai bước vội
Về bữa cơm dù nguội nhưng vui!
Đứa con, ông bố mỉm cười,
Mẹ về, mẹ kể... thương người như ta!
BẠN GHÉ NHÀ
* Phaolô Nguyễn Phúc Hoàng Anh (Gx.Đa Lộc)
Tôi quen người bạn ở nơi xa
Tết đến xuân sang vội ghé nhà
Đưa đón dọc đường in bóng đá
Rong chơi khắp chốn cháy làn da
Một ly uống hết hương còn ấm
Hai chén cạn xong nắng đã qua
Tình bạn đẹp như là giấc mộng
Trăm năm tri kỷ, bạn và ta.
CẢM TẠ CHA
(Con chân thành gửi lời cảm ơn đến người Cha của CLB)
* Phêrô Nguyễn Minh Khả (Gx.Cây Rỏi)
Con còn bé vụng về thơ dại
Chưa biết cách gieo vần làm thơ
Câu văn lắm lúc bơ vơ
Ôi nhiều lỗi nhỏ to bừa bộn.
Rồi một ngày Cha đến bên cạnh
Chỉ chúng con ghép chữ thành thơ
Ngắt nhịp câu đúng lối đúng bờ
Dạy cho con biết thêm về Chúa.
Cha cho con vùng trời rộng mở
Câu lạc bộ bạn bè chung vui
Học điều hay nói lời lễ phép
Tình huynh đệ gắn kết thêm nhiều.
Nay chúng con đầu xuân năm mới
Hợp về đây cảm tạ ơn Cha
Xin Thiên Chúa tuôn phúc hải hà
Đồng Xanh Thơ nở hoa kết quả.
Tác giả bài viết: Hoa Biển 13
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Ý kiến bạn đọc