Trang mới   https://gpquinhon.org

Mùa Xuân, tôi và cuộc sống

Đăng lúc: Thứ năm - 28/03/2013 17:42


 
Nguyễn Ngọc Thanh Hiền (SV Khoa Văn- ĐH Quy Nhơn)
                             
Một buổi sáng thật trong lành và lãng mạn. Tôi ngồi bên song cửa sổ, ngước đôi mắt nhìn lên bầu trời cao xanh, nơi ấy có vài đám mây trôi lang thang lạc lõng. Tiếng chim hót líu lo, gió vi vu trên những ngọn cây tre, nghe như tiếng huýt sáo của chàng thanh niên đa tình trong tuổi mới lớn. Ôi! Hình như mùa xuân đã về rồi…

Cứ mỗi năm, khi mùa xuân đến là lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến và đầy cảm xúc rạo rực! Tôi yêu lắm cái tiết trời lành lạnh, tôi yêu những con đường gió lật tung bay mái tóc. Tôi thích thả đầu trần đạp xe trên đường, tôi thích ngắm mặt hồ gợn sóng lăn tăn, tôi thích nhìn những bông hoa hé nở… Và còn gì bằng khi ngắm những chồi non mơn mởn vừa mới nhú trên cành cây khẳng khiu, mong manh. Đó là khi sức sống của mùa xuân vừa mới bắt đầu. Yêu nhiều nhưng cũng lo nhiều lắm đấy! Tôi nhắm đôi mắt lại một phút để tưởng tượng và bắt đầu nghĩ ra bao nhiêu thứ. Người ta bảo tôi là người đa cảm, tôi cũng không biết mình có đa cảm hay không? Nhưng lúc này đây tôi đang nghĩ đến một cậu bạn của tôi, bởi Tết này cậu ấy không thể tự mình đạp xe đến ngôi thánh đường bé nhỏ gần nhà để dự lễ nữa, bởi đôi chân tật nguyền sau một tai nạn đã trói buộc cậu ấy. Tôi đang nghĩ đến những đứa trẻ mồ côi, lang thang, bất hạnh... bởi các em ấy không có được một manh áo mới cho mình. Tôi đang nghĩ đến những con người đau ốm bệnh tật, sống giằng co níu kéo với thời gian... Ôi cuộc sống có biết bao điều làm tôi phải suy nghĩ! Tôi là thế đó, dẫu biết nghĩ ra cũng chẳng làm được gì, chỉ biết tín thác tất cả vào tình yêu quan phòng của Chúa Xuân. Nguyện xin tình yêu của Ngài tuôn đổ muôn phúc lành cho tất cả trong năm mới, ai cũng được hưởng một cuộc sống an bình, vui tươi và tràn đầy ân thánh lộc trời. Mùa xuân ơi! Tôi muốn nói với mùa xuân nhiều lắm. Tôi muốn ngắm mùa xuân không chớp mắt bao giờ. Cuộc đời ơi! Tôi muốn nói với cuộc đời nhiều lắm, bởi tôi thương cảm cho những bất hạnh trên đời.

Các bạn ơi! Hãy vui, hãy cười, hãy ca, hãy hát… Hãy khỏe mạnh như những chồi non của thiên nhiên, hãy để nỗi buồn chia ra thật nhỏ và niềm vui nhân lên gấp bội phần, để cuộc sống luôn nở hoa kết trái!

 
Tác giả bài viết: Nguyễn Ngọc Thanh Hiền (SV Khoa Văn- ĐH Quy Nhơn)
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 37
  • Khách viếng thăm: 24
  • Máy chủ tìm kiếm: 13
  • Hôm nay: 8867
  • Tháng hiện tại: 176414
  • Tổng lượt truy cập: 12466126