Giảng lễ Chúa nhật 32 thường niên - năm B

Thứ năm - 08/11/2018 16:00

BÀI GIẢNG LỄ CHÚA NHẬT 32 TNB


            Kính thưa quý ông bà và anh chị em,
            Cuộc sống có nhiều thứ không như chúng ta tưởng. Có những thứ nghịch nhưng lại thuận, thuận nhưng lại nghịch, nhỏ mà lại lớn, ít mà dồi dào… Có một ví dụ thú vị mà các triết gia đã tốn nhiều thời gian công sức để phân định xem, đó là ví dụ Một ly nước là “bị cạn một nửa” hay là “được đầy một nửa”. Cũng một ly nước, đối với người bi quan thì cho rằng: ly nước bị cạn một nửa và họ lo sợ ly nước đó sẽ tiếp tục cạn thêm; trong khi đó, người lạc quan thì cho rằng: Ly nước được đầy một nửa và họ còn hy vọng ly nước đó sẽ được đổ thêm cho đầy tràn hơn. Cái chuyện ly nước trong mắt người bi quan sẽ không bao giờ đầy hay trong con mắt của người lạc quan thì ly nước ấy sẽ không bao giờ bị cạn đi dù vẫn là một ly nước, điều này để cho thấy rằng: Quan điểm hay cái thế giới quan là điều khó thay đổi vì nó chính là lăng kính mà chúng ta, qua đó, nhìn mọi sự vật, sự kiện xảy ra chung quanh. Thông thường thì người ta nhìn nhận theo những gì mà người khác cho nó là…, hoặc nhìn nhận chỉ theo cái óc cá nhân của mình mà thôi. Qua bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu lại chỉ cho chúng ta một cách nhìn mới, một cách nhận định mới, một cách đánh giá mới, mặc dù nói là mới nhưng nó cũng đã cũ, cũ đến nỗi không còn ai quan tâm đến và đã quên lãng nó.

            Trước hết, Chúa Giêsu đã nhìn những người biệt phái và kinh sư. Các biệt phái và kinh sư là những giới thượng lưu trong dân và họ rất có uy tín trước mặt dân chúng. Thế nhưng Chúa Giêsu đã nhìn và đã thấy. Ngài thấy cái sự giả tạo, cái phù phiếm lừa bịp của họ. Ngài thấy cái Giàu của giới thượng lưu này nhưng họ đã Sống Hèn. Sống Hèn vì cái thói đạo đức giả kia. Sống Hèn vì họ luôn khoe khoang và đầy tham vọng. Những lời cầu nguyện lê thê kia cũng là cách để che đậy tội lỗi của họ và để phỉnh lừa dân chúng mà thôi. Họ sống hèn vì nơi họ đầy sự bất công, bóp chẹt, và ngốn tất cả những gì mà những bà goá nghèo nàn có được.

            Và Chúa Giêsu lại nhìn. Ngài nhìn gì? Ngài nhìn thiên hạ bỏ tiền dâng cúng vào hòm. Ngài thấy gì? Ngài thấy một bà goá nghèo đã bỏ vào hòm tiền ấy chỉ có hai đồng xu, đó là tất cả số tiền có được để chi tiêu cho một ngày sống của kẻ nghèo khó, già nua, goá buạ. Có thể ai cũng thấy bà goá này đã bỏ hai đồng xu, một số tiền dâng cúng “quá bèo”, quá ít, và có thể họ đã khinh bỉ bà. Nhưng Chúa Giêsu đã nhìn và đã thấy. Thấy kẻ giàu có cho đi “cái sự dư thừa” của họ. Ngài thấy người goá phụ bần cùng, lại cho chính cái mình đang cần đến nhất. Bà đã cho đi, cho những đồng tiền ít oi để nuôi sống bà, thì cũng có nghĩa là bà đã cho đi cả sự sống của mình, cho đi chính bản thân mình. Bà đã cho đi tất cả để rồi bà sẽ nhận lại được tất cả.

            Kính thưa quý ông bà và anh chị em,
            Chắc hẳn rằng Lời Chúa hôm nay đã đụng đến sự thật nơi con người chúng ta. Chúng ta đừng tưởng rằng Chúa chỉ lên án những luật sĩ, biệt phái giả hình kia mà thôi còn tôi thì không. Không! Ngài đã chẳng nói thẳng với mỗi người chúng ta đó sao? Có thể chúng ta không có vẻ vênh vang ra mặt, nhưng tự thẳm sâu con người chúng ta lại đầy sự kiêu căng, ta đây. Nó tồn tại một cách tinh vi mà bên ngoài khó có thể nhận ra được. Còn về chuyện bà goá nghèo được Chúa khen, chắc có lẽ chúng ta cũng vui vì nghĩ rằng Chúa cũng khen mình vì những công việc như  từ thiện hoặc những công việc mà chúng ta gọi là “việc bác ái”, cho rằng như vậy là “oai” lắm, nhưng hãy coi chừng có thể đó cũng chỉ là một chiếc áo tàng hình để che lấp cái ý không tốt của ta mà thôi. Nếu thực sự chúng ta không biết cho đi, cho đi cả tấm lòng, cho đi cả sự yêu thương, cho đi cả con người mình, thì những việc làm kia cũng chỉ là một sự giả tạo mà thôi.

            Và ước gì qua Lời Chúa hôm nay, mỗi người chúng ta cũng hãy biết nhìn xuyên qua lăng kính cá nhân ích kỷ của mình để mình sẽ thấy: thấy cái giả - cái thật, thấy cái Giàu - cái Nghèo, thấy cái Sang và cái Hèn nơi bản thân mình và nơi tha nhân. Để qua đó chúng ta hoán cải và sửa đổi chính mình, để mình trở nên là mình trong sự thật và trong sự giàu sang đích thực trước mặt Thiên Chúa và trước mặt con người. Amen.

Tác giả: Lm. Phêrô Nguyễn Ngọc Đức

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc

Chúng tôi trên mạng xã hội

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây