Trang mới   https://gpquinhon.org

Chúa Nhật XXVII Thường Niên

Đăng lúc: Thứ tư - 02/10/2013 18:27
CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN
Tín Thác Vào Chúa

 
Tuần trước, Lời Chúa cho chúng ta thấy một ông phú hộ giàu có không hề quan tâm tới người nghèo Ladarô ngay trước cửa nhà. Cảnh cùng khốn của Ladarô có thể không do ông phú hộ gây nên, nhưng do cơ chế xã hội bất công. Sự bất công đó không gợi lên trong tâm thức ông phú hộ một vấn đề gì. Ông không hề đặt vấn đề với Chúa hay xã hội. Ông tự mãn về của cải của mình. Trước khi hưởng dùng, có lẽ nhiều lần ông đã dâng lên Chúa lời cảm tạ. Ông tạ ơn Chúa đã ban cho mình đầy đủ cơ sở và sống sung túc hơn nhiều người. Nghèo đói không phải là vấn đề của ông. Suốt đời ông “bình chân như vại” trước mọi người cùng khốn.

Khác hẳn với thái độ ông phú hộ, đứng trước những bất công, ngôn sứ Habacuc trong bài đọc I đã kêu gào lên Chúa. Chính đức tin đã giúp ông ý thức trách nhiệm liên đới với tha nhân. Tâm hồn ông nổi loạn trước những lời cầu xin của dân chúng không được Thiên Chúa lắng nghe, và ông kêu lên: “Cho đến bao giờ, lạy ĐỨC CHÚA, con kêu cứu mà Ngài chẳng đoái nghe, con la lên: "Bạo tàn !" mà Ngài không cứu vớt?” Ðó không phải chỉ là một kiểu nói. Nhưng đó là tiếng gào thét trước những bất công, là sự khắc khoải trước những đau khổ người khác. Thiên Chúa thinh lặng đến khó hiểu trước những lộng hành của kẻ gian ác. Ðức tin không cho phép người tín hữu ngồi yên. Rõ ràng họ được mời gọi thực thi công lý và sống trung tín. Thêm vào đó, họ phải xác tín Thiên Chúa sẽ đáp lời.

Vâng, khi chúng ta tín thác và hy vọng vào Thiên Chúa thì Thiên Chúa sẽ trả lời. Trong bài đọc II, thánh Phaolô đã nhắc nhớ Timôthê hãy để Thần Khí Chúa Giêsu làm việc để đánh thức và phát triển những ân huệ chúng ta đã đón nhận. Người phục vụ Tin Mừng không thể sống trên những thuận lợi đang chiếm hữu và sức mạnh riêng. Họ phải nhường chỗ cho Thánh Linh hoạt động. Họ phải có một cái nhìn khiêm tốn, không tự mãn, không sợ hãi và xấu hổ. Chính Thánh Linh ban sức mạnh, tình yêu và lý lẽ cho công tác phục vụ Tin Mừng. Một khi chúng ta sống nhờ vào Thần Khí, thì tình yêu chúng ta mới yêu như Người đã yêu, giảng dạy như Người đã truyền, và hành động như Người chờ đợi.

Bởi thế, nhóm mười hai đã xin Chúa Giêsu: “Lạy Thầy, xin tăng thêm đức tin cho chúng con!” Đây là một ước nguyện hợp lý, cần thiết cho đời sống đạo đức cá nhân cũng như cho hoạt động tông đồ. Các tông đồ nói riêng và mọi Ki-tô hữu mọi thời nói chung đều cần có lòng tin. Đức tin là tự do và sẵn sàng để Thánh Linh thi thố quyền năng vô hạn của Người. Dù to lớn như núi đá hay ăn rễ sâu như cây cổ thụ, những tin tưởng lâu đời và cố hữu nhất cũng sẽ bị đánh bật khỏi lòng chúng ta. Nhờ Thánh Linh, chúng ta được chia sẻ sức mạnh Thiên Chúa.

Dù bám rễ chắc chắn nhất như cái tôi nơi mỗi người cũng sẽ có lúc nghiêng lúc ngả. Có những lúc chúng ta cảm thấy có Chúa, tin Chúa, yêu Chúa bởi vì chúng ta gặp điều tốt lành, nhận nhiều hồng ân…Có những lúc chúng ta cảm thấy không có Chúa, chán Chúa, đâm ra nghi ngờ không tin Chúa nữa bởi vì chúng ta gặp nhiều bất hạnh đau khổ, thử thách… Những lúc đó chúng ta đừng quá bi quan nhưng cần phải bình tĩnh suy nghĩ lại cho dù ta có đay nghiến ông trời, nguyền rủa Thiên Chúa, than thân trách phận, chúng ta cũng không tránh khỏi những đau khổ thử thách.

Vì thế, Chúa muốn cho các môn đệ thấy rõ sự thật khi đặt các Tông đồ trong mối liên hệ chủ tớ: “Ai trong anh em có người đầy tớ ..., rồi anh hãy ăn uống sau” (Lc 17:7-8) Chúa đồng hóa họ với ông chủ. Sau đó, Người đảo ngược vai trò, như dụ ngôn diễn tả: Thiên Chúa đóng vai ông chủ và tông đồ là đầy tớ. Kết luận chắc chắn nhưng đầy kinh ngạc đối với các tông đồ: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” .

Là môn đệ theo Chúa, chúng ta hãy theo gương Người Ðầy tớ tuyệt vời là Chúa Kitô. Thay vì hãnh diện về niềm tin hay về lòng đạo đức thánh thiện của mình, chúng ta hãy khiêm tốn hợp tác với Chúa, hãy cầu nguyện cho nhau và hãy xin ơn được phục vụ thực sự, sẵn sàng hoàn thành sứ mệnh của người đã chịu phép thanh tẩy, sẵn sàng đưa ra chứng từ đức tin để Thánh Linh ngự đến.

Chỉ có Thánh Linh mới có thể thực sự giúp chúng ta tìm được con đường giải thoát. Nếu đặt tất cả niềm tin vào Người, chúng ta sẽ thấy ánh sáng cuối đường hầm. Ða số chúng ta mới có đức tin, chứ chưa sống đức tin. Thực vậy, đức tin đích thực bao giờ cũng thúc đẩy chúng ta khiêm tốn và dấn thân phục vụ đến quên mình. Bởi vậy, chúng ta hãy lắng nghe tiếng Chúa, cầu nguyện, đón nhận, phó thác, tin tưởng vào tình thương của Thiên Chúa, để niềm tin chúng ta mỗi ngày càng sinh nhiều hoa trái. Hoa trái này cần phải cụ thể bằng một quyết tâm cho mình: “Sống điều mình tin bằng việc yêu thương, giúp đỡ, nâng đỡ anh em đang gặp thử thách bên chúng ta”.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn xác tín mình chỉ là đầy tớ vô dụng, để chúng con biết tín thác vào ơn ban của Chúa, và xin ban thêm đức tín cho chúng con để chúng con biết cao rao Danh Chúa. Amen.
 
 
Tác giả bài viết: Lm. Simon Trần Văn Đức
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 64
  • Khách viếng thăm: 51
  • Máy chủ tìm kiếm: 13
  • Hôm nay: 6984
  • Tháng hiện tại: 160156
  • Tổng lượt truy cập: 12449868