Trang mới   https://gpquinhon.org

Chùm thơ Hoa Biển 11 (I)

Đăng lúc: Thứ bảy - 21/09/2013 19:10
Giuse Nguyễn Mậu Linh Vũ  (Gx.Kỳ Tân)

TRÀ KÊ
 
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Đi rồi mới biết khi về níu chân
Rất chu đáo, rất ân cần
Cho ta cảm giác như thân lâu rồi
Chào mừng ấn tượng lạ đời
Màu cam bôi mặt sáng ngời khát khao
Dính màu thì mới được vào
Rồi cùng  thưởng thức ngọt ngào mía tươi
Mắt long lanh sáng rạng ngời
Nói năng giòn giã môi cười như hoa
Trà Kê - Đà Lạt hai mà
Núi non hùng vĩ quả là nên thơ
Nắng Thiên Đường – nắng mộng mơ
Hy sinh phục vụ đơn sơ nhiệt thành
Mặc trên mình chiếc áo xanh
Mang  hình Đức Mẹ dỗ dành Chúa con
Yêu người mến Chúa vẹn toàn
Làm gương nhân đức cho đàn em thơ
Cha Triều vui tính lắm cơ
Làm cho giáo xứ, nhà thờ trẻ ra
Khánh thành hai ngàn lẻ ba (2003)
Đến khi con biết đã là mười năm(2013)
Chúa cho con đến viếng thăm
Con đây cảm tạ trăm trăm nghìn lần
Nguyện cầu Thiên Chúa đỡ nâng
Để Trà Kê mãi hồng ân ngập tràn
 
 
 
Maria Đồng Thị Bích Duyên (Gx.Đồng Tre)

CHIA TAY
 
Ngày nào rồi cũng tàn
Buổi tiệc nào cũng tan
Phút chia tay bịn rịn
Nước mắt rơi chan hòa
 
Mấy ngày hôm nay đó
Tiếng nói cười trao nhau
Kỉ niệm này khắc sâu
Ôi! làm sao quên được
 
Như mối dây liên đới
Nối kết mỗi chúng ta
Họp chung thành một nhà
Yêu thương và đoàn kết
 
Chia tay chưa phải hết
Mà hiện hữu khác thôi
Dù cách núi trở đồi
Chỉ “bút” thôi là đủ
 
 
 
Maria Mađalêna Nguyễn Thị Thanh Linh (Gx.Gò Thị)

MỘT THOÁNG TRÀ KÊ
 
Từng làn gió se lạnh
Trên đất khách Trà Kê
“Nắng Thiên Đường” bên cạnh
Bao niềm vui bất ngờ.
 
Ly nước mía mát ngọt
Nơi núi rưng xa xôi
Từng bữa cơm nóng hổi
Bao yêu thương ngọt ngào.
 
Chào Thánh đường thơ bé
Lòng hiếu khách nhiệt thành
Tình yêu Chúa nhân lành
Trải dài muôn ơn phúc.
 
Phút chốc đêm trôi qua
Thời gian xin chậm lại
Để cho tôi giữ mãi
Kỉ niệm còn bên nhau.
 
Lau giọt lệ nhung nhớ
Viết thành những dòng thơ
Chia tay ngàn lưu luyến
Trà Kê chẳng phai mờ
 
 
 
Luxia Nguyễn Thị Hồng Nhi (Gx.Tân Dinh)

TRÀ KÊ - MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Không ngủ được! Trà Kê ơi!
Tâm hồn xao xuyến tại nơi chốn này
Khí trời gió mát heo may
Một đêm trăn trở nhìn mây, mây cười
Cười vì có khách ghé chơi,
Cười vì lũ nhóc hết lời khuyên răn.
Đã không cho-thế mà gan
Li bì suốt sáng-nhà sàn bỏ không!
Âm u rừng núi mênh mông
Sương trời phủ kín, đồng lòng "không sao!"
Sáng ngày ai nấy lao đao
Chao ôi, mắt nhắm, "gật chào" Chúa luôn!
Đúng thật là "Đà Lạt hai"
Khi đi muốn ở, khi về tiếc ghê
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Đi rồi mới biết sao mê, sao ghiền!
 
 
 
Gioakim Nguyễn Vũ Hồng Kha (Gx.Cây Rỏi)

TÌNH NGƯỜI TRÀ KÊ
 
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Đi rồi mới biết tình quê đậm đà.
Quanh co lối nhỏ, đường xa
Dừng chân vừa lúc chiều tà dần buông.
Vệt sơn xóa hết u buồn
Mặt mày như đám hát tuồng rong chơi.
Từng ly nước mía gọi mời
Ngọt ngào tình mến rạng ngời thân thương.
Xa xa chút Nắng Thiên Đường
Xua đi giá lạnh đêm trường Trà Kê.
Ô kìa! Cha sở vui ghê
Quan tâm, chăm sóc mọi bề chúng con.
Đêm khuya trăng sáng trên non
Vén chăn cha giữ cho tròn giấc mơ.
Trà Kê cảnh sắc nên thơ
Tình người thân thiện đón chờ khách xa.
 
 
GHÉ TỚI SÔNG HINH
 
Lúa xanh đang tuổi dậy thì
Nghiêng nghiêng chào đón, nhu mỳ làm sao
Nghe đâu tiếng gió thì thào
Chuyện người nhân chứng thuở nào hiến thân
Giống Thiêng tách vỏ dần dần
Đơm hoa, kết hạt muôn phần tốt xinh
Về thăm Giáo điểm Sông Hinh
Mái tôn che tạm, đậm tình Chúa thương
Cành khô, gốc mục tầm thường
Cũng nên Bàn Thánh khiêm nhường, đơn sơ
Cỏ hoa mọc ở đầu bờ
Trở nên của lễ tôn thờ Ba Ngôi
Chắp tay con hướng lên trời
Ơn Cha ban tặng tuyệt vời biết bao.
 
 
 
Phêrô Nguyễn Minh Khả (Gx.Cây Rỏi)

ĐẶNG ĐỨC TUẤN, HẸN GẶP LẠI
 
Nghẹn trào nước mắt giờ chia tay
Cái bắt tay cố giữ thật chặt
Chia xa rồi biết chừng nào đây
Đến khi nào mới lại hợp mặt.
 
Đặng Đức Tuấn ba ngày thật ngắn
Tràn đầy ngập ắp những buồn vui
Người bạn mới chỉ vừa thân thiết
Đã đến lúc chia ly ngậm ngùi.
 
Đặng Đức Tuấn bạn bè tề tựu
Chia sẻ thêm kinh nghiệm vài điều
Trao cho nhau tấm lòng bạn hữu
Đâu có chi gọi là quá nhiều.
 
Đặng Đức Tuấn đêm không muốn ngủ
Cố bày trò chạy nhảy cùng nhau
Thời gian ơi sao mà chẳng đủ
Để cho ta sẽ mãi bên nhau.
 
Đặng Đức Tuấn chẳng muốn rời xa
Mãi kề bên như một mái nhà
Lời “tạm biệt” chẳng người nào nói
Chỉ khẽ cười : “Hẹn gặp lại nha”.
 
ĐÊM TRÀ KÊ
 
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Trời xanh gió lộng bốn bề núi vây
Thánh đường khuất giữa hàng cây
Những ly nước mía đong đầy yêu thương
Vết sơn thắm đỏ còn vương
Bữa cơm thanh đạm lại dường cao sang
Nắm tay ta đứng thành hàng
Cùng vui với Nắng Thiên Đường hăng say
Mì tôm món ruột hàng ngày
Lại ngon đến thế chẳng cay tí nào
Đêm khuya chàng gió ghé vào
Mang theo trăng sáng trên cao ánh vàng
Thông xanh vi vút cung đàn
Ru ta đến với muôn ngàn giấc mơ
Cha hiền yêu mến vô bờ
Chăm lo giấc ngủ con thơ vẹn tròn.
 
 
 
Anna Lý Hương Quỳnh (Gx.Sơn Nguyên)

NHỚ VỀ TRÀ KÊ
 
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Chưa đi chưa biết người quê thế nào?
Tìm về nơi đó nghiêng chào,
Thì ra nơi đó núi cao bốn bề
Tìm về nơi đó mải mê,
Trà Kê trước mắt đê mê cõi lòng.
Giáo đường tựa một nụ hồng
Vươn mình lên giữa rừng bông Nắng Trời
Người dân hiếu khách gọi mời,
Vị Cha giáo xứ tuyệt vời, đáng yêu.
Trà Kê! Nhớ buổi cơm chiều 
Cùng nhau xin Chúa ban nhiều yêu thương.
Đêm ôm lấy  "Nắng Thiên Đường"
Ôi màu Nắng gắn bốn phương một nhà.
Choàng vai nhau cất tiếng ca
Xua tan lạnh giá và ca Danh Ngài
Trà Kê nhớ mãi không phai
Trà Kê - Đà Lạt số 2 tuyệt vời
 



Anê Trần Thị Cẩm Lệ (Gx.Kiên Ngãi)

THƯƠNG MẾN TRÀ KÊ
 
Chưa đi chưa biết Trà Kê
Đi rồi mới biết Trà Kê thế nào
Xe dừng bước xuống nơi nao
Lòng ta tự hỏi xuyến xao tâm hồn
Trà Kê chào đón tô sơn
Thêm ly nước mía dịu ngon mát lành
Nắng Thiên Đường sáng long lanh
Chủ chăn giáo xứ tốt lành đáng yêu
Trà Kê đồi núi quạnh hiu
Trên cao nhìn xuống bao nhiêu dặm dài
Tình thương tình mến tràn đầy
Núi cao hiểm trở sum vầy bên nhau
Mặt trời ngả bóng về đâu
Màn đen ùa xuống ta mau nguyện cầu
Đêm khuya đầu gối chung đầu
Tình yêu chan chứa nhiệm mầu Chúa ban!

 
 
 
Anna Lê Thị Thanh Ngân (Gx.Kim Châu)

CHIỀU TRÀ KÊ
 
“Chưa đến Trà Kê, chưa biết gì!”
Đến rồi mới biết lạnh ghê đi!
 
Trà Kê ơi!
Xứ mía trắng đầu hong tóc ướt
Xứ sương gieo ướt nặng mi em
Xứ mây mơ hồ như không thực
Mà trôi lãng đãng dưới chân mình
 
Mái nhà rông, cửa phên không đóng
Bó củi rừng, ghè rượu chờ ai ?
Mà nằm mơ khói đùn xanh bóng núi
 
Chiều Trà Kê, tiếng chuông đi rất vội
Vạt nắng hồng tô thắm giấc mơ em
Chúa đã ban cho hồn thi sĩ
Hoa dại khờ, xin gửi chút hương xa…
 
 
 
 Phaolô Nguyễn Phúc Hoàng Anh (Gx.Đa Lộc)

HIẾU KHÁCH
 
 Chưa đi chưa biết Trà Kê
Đi rồi bạn chẳng muốn về nữa đâu
Đất trời cảnh sắc muôn màu
Hồn ta trẻ lại còn đâu ưu phiền
Màu xanh áo bạn mến hiền
“Nắng Thiên Đường” trước cổng tiền đợi lâu
Hàng ngàn đôi mắt nhìn nhau
Vệt màu sơn đỏ làm chau đôi mày
Mến tình cha sở vui thay
Tận tình phục vụ đêm ngày chóng qua
Bữa trưa cơm cá mắm cà
Lại còn bữa tối tại gia chi bằng
Mì tôm tôi vẫn thường ăn
Sao giờ ngon quá phải chăng là mì?
Ngậm ngùi lòng chẳng muốn đi
Biết làm sao được tiệc ly đến rồi
Mến thương đọng lại trong tôi
Trà Kê thân thiện gọi mời lần sau.
 
 
 
Phaolô Hoàng Bảo Thoại (Gx.Đồng Tre)

HOÀI NIỆM CUỘC HÀNH HƯƠNG
 
Cuộc hành hương năm nay tôi gặp gỡ 
Tạo cho tôi cảm giác quá bất ngờ
Lòng bồn chồn nắn nót những dòng thơ
Niềm hân hoan hướng về nơi Giáo phận
Bận bịu hoài như gặp niềm hưng phấn 
Khi quý cha, quý chức đã thanh minh
Phải lo toan thăm hết Giáo hạt mình
Cùng với đoàn thành viên thi văn trẻ
Những khuôn mặt diệu hiền vui niềm nở
Mũ một màu trắng như cánh thiên thần
Tạo cho tôi cảm giác cứ lâng lâng
Khi Đồng Tre, nhà Chúa còn dang dở
Dẫu là thế trong tôi vẫn hớn hở
Tung thi phẩm trải nghiệm để giao lưu
Những dòng thơ uyển chuyển thật mỹ miều
Và chứa chan biết bao điêu nông nổi
Cuộc giao lưu sao mà quá ngắn ngủi
Rời Đồng Tre đi Đa Lộc đã phân
Cố níu kéo nhưng mỗi lúc xa dần
Mắt trông theo đến khi đoàn khuất dạng
Đoàn đi xa tai còn nghe văng vẳng
Lời cha Khánh đọng lẩm đẩm trong tim
Nghe xao xuyến, bỗng... đôi mắt nhắm nghiền
Cảm giác cứ vấn vương niềm hoài cảm
Trời Đồng Tre mang một màu ảm đạm
Bão số 5 đang tụ ở Biển Đông
Cứ mặc kệ… đoàn theo Chúa phân công
Vẫn cứ tin Chúa dành phần mỹ mãn
Chỉ có Chúa mọi việc sẽ san phẳng
Hố bất bình Chúa phán sẽ êm xuôi
Tạm biệt đoàn còn lại chỉ mình tôi
Âm thầm bên ghế đá ngồi quạnh quẽ
Mắt hướng về hang đá tượng Đức Mẹ
Mẹ nhìn con nhè nhẹ nở nụ cười
Con nhìn Mẹ cầu nguyện thấy vui vui
Mong cho đoàn bình an tiếp bước
 
 
 

Tác giả bài viết: Hoa Biển 11
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Từ khóa:

chùm thơ, hoa biển 11

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 56
  • Khách viếng thăm: 36
  • Máy chủ tìm kiếm: 20
  • Hôm nay: 16274
  • Tháng hiện tại: 243905
  • Tổng lượt truy cập: 12533617