Nhìn Mẹ mà lòng con đầy bối rối,
Biết cầu xin Mẹ có nhận lời không?
Thân con đây đầy những bụi hồng trần,
Vương vấn mãi những thói trần tục lụy.
Bao năm qua sống cuộc đời thô bỉ,
Cũng xô bồ, cũng hỗn độn, cũng buông lơi.
Cũng miên man trong chén rượu men đời,
Cũng quá khích… thật cuộc đời đen tối.
Ôi! Con chẳng dám đứng nhìn Mẹ nữa.
Đứng lặng người cúi xuống vẻ bâng khuân.
Miệng thì thầm: Mẹ hỡi! Mẹ La Vang,
Xin Mẹ thấu hiểu lòng con Mẹ nhỉ!
Rồi như ai đó giục tôi tới gần Mẹ,
Tôi cúi đầu bước nhẹ lặng thinh.
Dưới nắng chói chang, gắt gỏng bên mình,
Như muối xát, như lửa thiêu cháy bỏng.
Tôi lại đứng trầm tư buông thỏng,
Để tâm hồn đọng lại chút niềm tin
Mẹ Maria! Mẹ Thánh Mẫu La Vang.
Mẹ thương con – Đừng xa con Mẹ nhé!
Như giục lòng, tôi thì thầm nói khẽ,
Cầu xin người cho con sạch tội nhơ.
Bao năm qua sống tội lỗi vô bờ,
Giờ xin khấn sẽ bắt đầu ngày mới.
Tâm hồn con trong quảng đời còn lại,
Làm chứng nhân cho Chúa với tình yêu.
Để Mẹ hiền vui vẻ sớm chiều,
Cùng con thảo những ngày thu cháy bỏng.
La Vang trưa 14/8/2013
Simon Cao Văn Tuấn ( gx Quảng Ngãi )
Tác giả bài viết: Simon Cao Văn Tuấn ( gx Quảng Ngãi )
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Ý kiến bạn đọc