Trang mới   https://gpquinhon.org

Gốc sứ già ra hoa trắng muốt

Đăng lúc: Thứ sáu - 26/04/2013 08:42
                         GỐC SỨ GIÀ RA HOA TRẮNG MUỐT
 
 
Mỗi lần vào các Nhà Thờ, Đình Chùa cổ, những hàng sứ già ,thân cây thành những cục u sần sùi già cỗi nhưng mang dáng dấp cổ kính đẹp khó tả, hoa từng chùm màu trắng muốt trinh khiết, hương thơm ngào ngạt về đêm, nhìn những hàng sứ già như hương kinh nguyện cầu , nâng hồn ta lên cao . Nói thế hoa sứ không phải chỉ cho những người già, nhưng nó còn là hình ảnh nên thơ cho cuộc tình lãng mạn nào đó. Trong bài thơ “Hoa sứ ngày xưa” của Lưu Vĩnh Hà :
 
                          Mỗi đêm về thơm mùi hương hoa sứ.
                          Tôi vẫn thường quanh quẩn ngõ nhà em,
                          Hoa sứ rơi rụng trắng cạnh thềm.
                          Dáng tha thướt em ngồi bên song cửa.
 
Không muốn nói về hoa sứ như một hoài niệm nên thơ, cho bằng truyền tải một suy tư về gốc sứ già ra hoa trắng muốt . Đó là hình ảnh thật đơn sơ bằng xương bằng thịt không triết lý, thần học cao sâu, nhưng là một đánh động, một nhắc nhớ tôi đến với Chúa mỗi ngày:
 
Đó là cụ Phách, nghe người nhà nói cụ trên trăm tuổi, vào ngày mùng 2 tết Giáo xứ luôn có món quà đặc biệt cho cụ, cụ là người cao tuổi nhất trong giáo xứ. Sáng nào cũng thế dù mưa gió,bão táp cụ luôn là người đi lễ sáng đầu tiên, cây gậy trên tay gõ mạnh trên hè nhà thờ kêu lộp cộp, một tay chiếc đèn pin to, nếu không dùng, có sợi dây đeo vào cổ. Cụ luôn ăn mặc chỉnh tề, mang dáng dấp của người lịch sự. Mỗi lần đi lễ tôi luôn ngồi bên cụ. Cụ điếc lắm không nghe ai đọc nhưng luôn thầm thì đọc kinh một mình. Sau thánh lễ tôi thường nắm tay cụ dắt đi một đoạn, nói gì cụ cũng không nghe được, cụ chỉ nở một nụ cười trên khuôn mặt với những vết nhăn tuổi già. Đầu tuần thánh vừa qua, sáng đi lễ sớm, con chó của ông từ cắn nát bắp chân cụ, máu ra đầm đìa.Ông từ phải đưa đi bệnh viện chữa trị, tôi cứ nghĩ chắc phải một thời gian lâu mới gặp lại cụ, nhưng chỉ vài ngày tiếng lộp cộp của chiếc gậy cụ Phách tiếp tục gõ mạnh trên hè nhà thờ, lâu thành quen, như là một lời mời gọi tôi phải luôn tự vấn chính mình về những thúc bách phải đến với Chúa, để ân sủng Chúa đổi mới niềm tin chúng ta. Với tuổi của cụ Phách sự nghỉ ngơi là rất cần thiết, sự mệt mỏi của thân xác luôn là gánh nặng đeo đuổi tuổi già, phải cố gắng hết sức cụ mới có thể lê chân đến nhà thờ mỗi ngày.

Ðức Gioan Phaolô II ghi nhận trước hết giá trị của tuổi già, bởi đây là điều chứng tỏ sự sống vẫn tiếp tục, và sự sống là một hồng ân đến từ Thiên Chúa. Tuổi già cũng là giai đoạn những tài năng đặc biệt được thể hiện, nhờ qua kinh nghiệm, trí hiểu biết và tuổi già thể hiện kho tàng của những lời dạy khôn ngoan do chính người già canh giữ. ÐTC đã nhấn mạnh các giá trị này với những lời như sau: "Trong mọi nền văn hóa, tuổi già đồng nghĩa với sự khôn ngoan và quân bình. Qua sự hiện diện của họ, những người già lão nhắc nhớ cho mọi người, đặc biệt là giới trẻ, rằng sự sống trên mặt đất này có lúc khởi đầu và lúc kết thúc. Ðể sự sống đạt tới sự sung mãn, nó cần phải được dựa vào, không phải những giá trị tạm thời và có tính cách bề ngoài, nhưng mà là những giá trị bền vững và sâu sắc. Theo ÐTC, giữa lúc người lão là đối tượng bị gạt ra bên lề của một xã hội chạy đuổi theo kỹ thuật, vì lợi lộc tài chánh tạo ra khuynh hướng không chú ý tới những thành phần không còn khả năng sản xuất nữa, thì người già lão lại ngày càng đóng một vai trò quan trọng hơn trong gia đình, nhất là trong việc săn sóc và giáo dục cho con cháu. Nếu không có các ông bà, thì các bậc cha mẹ trẻ thường khi không biết họ phải làm gì.

Trước đây không lâu, khi đến thăm cụ, tôi thấy cụ Phách vẫn làm những chiếc quách nhỏ cho bệnh viện dùng cho các trẻ sơ sinh bị chết, để kiếm tiền mỗi ngày…..
 
Lạy Chúa, trong năm Đức tin này, xin cho con đọc được, những hình ảnh, những biến cố, những con người, Chúa gởi đến xung quanh con mỗi ngày, như  gốc sứ già ra hoa trắng muốt, như cụ Phách, như hoa mắc cở ven đường, hoa xương rồng vùng cát nóng, loài hoa lạ lâu ngày mới nở, sự hy sinh các Soeurs trong làng cùi…Tất cả là bài giảng hùng hồn Chúa gởi đến để mài dũa đức tin của tôi, thôi thúc tôi vượt qua khó khăn trở về với Chúa mỗi ngày.
                                                                              
 
                                                                                           Phác Hương
 
Tác giả bài viết: Phác Hương
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 85
  • Khách viếng thăm: 69
  • Máy chủ tìm kiếm: 16
  • Hôm nay: 12926
  • Tháng hiện tại: 214246
  • Tổng lượt truy cập: 12503958