Sao chỉ còn "Thương" mãi bên đời

Thứ hai - 04/10/2021 23:01

SAO CHỈ CÒN “THƯƠNG” MÃI BÊN ĐỜI !
(Chút cảm nhận qua cuộc “về quê” đầu tháng Mân Côi 2021)

Trung Thu nầy trăng đi ngủ vội,
Nên mưa tháng mười lại sớm hơn.
Đông mờ mỗi sáng trời vẫn tối,
Vàng thu hiu hắt giữa Sài Gòn !

Rồi một sáng nghe tin mở cửa,
Đường hoang chốt chặn bỗng đông vui.
Bình Dương, Sài Gòn như thức dậy,
Sau suốt mùa đông cuộn ngủ vùi !

Lên Bắc, xuống Nam, về “đất đỏ”,
Hàng hàng lớp lớp chở nhau qua.
Mẹ ẵm con thơ còn ngậm sữa,
Mồ hôi vai bố ướt nhạt nhoà !

Không biết xa quê từ tháng mấy,
Mà con đường cũ bỗng xa xôi.
Chỉ có thân nghèo giờ vẫn vậy,
Long đong mấy độ đã qua rồi !

Nhớ chuyện “ra đi” ngàn năm trước,
Dân xưa nô nức cuộc “Xuất Hành”.
“Bốn mươi năm” gót mòn hoang mạc,
Trông về “Hứa địa” quá mong manh !

Và “qua Ai Cập” con đường ấy,
Thánh Gia lầm lũi bước nhiêu khê.
Đất khách quê người thân trốn chạy,
Bao năm lận đận phải quay về !

Con đường Việt Nam mùa Co-vid,
Tháng Mười vạ vật quá Mẹ ơi !
Mân Côi mấy chặng Vui, Mừng, Sáng,
Sao chỉ còn “Thương” mãi bên đời !

Tác giả bài viết: Sơn Ca Linh (Tháng 10/2021)

 Tags: Sơn Ca Linh

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 3 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

lich cong giao 2022 - 2023
tapsanmucdong
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập47
  • Máy chủ tìm kiếm27
  • Khách viếng thăm20
  • Hôm nay20,742
  • Tháng hiện tại52,830
  • Tổng lượt truy cập29,032,368

Chúng tôi trên mạng xã hội

CÁC GIÁO HẠT
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây