Trang mới   https://gpquinhon.org

Tìm kiếm

Đăng lúc: Thứ năm - 15/11/2012 02:04
TÌM KIẾM
 
Tôi đi tìm những gì là đẹp nhất
Một tạo vật nào đó của nhân gian
Sẽ luôn đẹp tươi, sẽ không lụy tàn
Sẽ khoe sắc màu lung linh tuyệt diệu
Kìa đóa hồng mong manh và yểu điệu
Tựa thiếu nữ son sắc tuổi đôi mươi
Khẽ e thẹn như che giấu với đời
Giữ cho riêng mình một điều bí mật
Chợt lạnh giá, hoa bỗng nhiên ngây ngất
Phai nhạt hương theo gió vào thinh không
Cơn mưa nhẹ vào buổi chiều lập đông
Cho lòng tôi chút yên bình dịu nhẹ
Nhưng cô đơn vẫn kéo tới lặng lẽ
Hướng tâm hồn nhớ lại một tình yêu
Điều mà tôi đã tìm kiếm rất nhiều
Và tưởng chừng nó thực sự hoàn hảo
Và cuối cùng như vùng đất sau bão
Tôi tuyệt vọng và bế tắc dường bao
Chỉ còn cay đắng, chẳng có ngọt ngào
Tôi nhận ra, không gì là toàn vẹn
Sẽ đến lúc nó dần dần tan biến
Là hư không sẽ trở về hư không
Tôi đắn đo và băn khoăn trong lòng
Điều gì sẽ được gọi là đẹp nhất
Và bất chợt tôi nhìn ra sự thật
Chúa mới là Đấng thiện hảo dường bao
Là suối nguồn thỏa mãn cơn khát khao
Là tinh yêu chân thành và thánh thiện
Hoa Mân Côi xinh đẹp trọn thanh khiết
Mẹ từ bi đã thương xót tặng ban
Đẹp hơn mọi loài hoa trên đại ngàn
Đáng giá hơn mọi kho tàng của cải
Hoa nở tươi trên kiếp đời sai trái
Trên hy vọng đang ngày một héo tàn
Loài hoa ấy tất thảy sẽ phải mang
Và đừng để cho khô cằn kiệt quệ...
 
Hãy cùng nhau trong tôn nghiêm trọng thể
Kết tràng hoa cung hiến Đấng từ bi
Giữ điệu nhac và hương trầm ngút nghi
Mau thành tâm cúi sấp mình thờ lạy
Điều đẹp nhất giờ tôi đã tìm thấy
Sẽ đưa tôi đến hoan lạc, bình an ...
 
 
 
MỒ CÔI
( Cảm nhận khi đến thăm cô nhi viện Phú Hòa )
 
Mẹ quay lưng bỏ đời con côi cút
Cha ngoảnh mặc, giờ biết sống ra sao
Con biết tìm đâu được niềm hạnh phúc
Tìm đâu được tình phụ mẫu dạt dào
 
Vòng tay ôm, bầu sữa nồng hơi ấm
Nôi đong đưa, khuya vẳng tiếng ru hời
Còn đâu nữa, chỉ là lệ thấm đẫm
Môi mặn đắng, khóc thương cảnh đơn côi
 
Con không trách, không hờn, không oán ghét
Vì quá khứ đã lùi xa mất rồi
Trái tim con bây giờ đã thấm mệt
Hạnh phúc tưởng như là quá xa xôi
 
Có muôn vàn những điều con muốn biết
Sao đành tâm im lặng bỏ con đi
Cha mẹ có đau buồn? Hay luyến tiếc?
Gọt lệ sầu có lắng đọng trên mi ?
 
Nhưng giờ đây con không được dừng lại
Phải bước tiếp, phải tin tưởng lạc quan
Phải quên đi bao chán chường sợ hãi
Mà đi tiếp  đường đời đang mở mang
 
Rồi một ngày, con sẽ đi tìm lại
Tìm cha mẹ, tìm chính bản thân con
Đi tìm kiếm những điều Chúa mời gọi
Tìm bình an trong muôn nẻo yêu thương
 
 
 
CHIA TAY
( Cảm nhận khi một cô bé đứng bên cạnh tôi
                  thầm khóc trong buổi chia tay )
 
Em lặng khóc, lệ lăn dài trên má
Siết chặt tay không muốn rời xa nhau
Em muốn được quay lại như lúc đầu
Mới gặp mặt, còn ngại ngùng bỡ ngỡ
Muốn hành trình mãi mãi là dang dở
Chuyến xe cứ đi mãi chẳng hề thôi
Muốn nghe lại những tiếng nói tiếng cười
Mà lát nữa sẽ trôi vào kí ức
 
Nhớ bài thơ viết vội chưa ráo mực
Nhớ điệu nhảy rạo rực lửa nhiệt tâm
Nhớ nửa đêm cùng nhau ngắm trăng rằm
Nhớ bữa cơm ấm nồng tình thân mến
Giờ chia tay rồi cũng sẽ phải đến
Ta xa nhau, nhưng lòng hướng về nhau
Em đừng khóc, đừng buồn phiền khổ đau
Đến một lúc ta sẽ được gặp lại
Hâm nóng lên đam mê và hăng hái
Và nối kết gắn chặt tình yêu thương
 
Hành trình sẽ lại đến mọi nẻo đường
Mang trong mình niềm nhiệt huyết tuổi trẻ
Đừng khóc nữa, hãy cười lên, em nhé ...

Mai Đức Tây
(Giáo xứ Ghềnh Ráng )

 


Tác giả bài viết: Mai Đức Tây
Nguồn tin: Nội san Hoa Biển 6
Đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 51
  • Khách viếng thăm: 38
  • Máy chủ tìm kiếm: 13
  • Hôm nay: 31578
  • Tháng hiện tại: 81838
  • Tổng lượt truy cập: 12371550