TÔI ĐÃ THẤY GÌ SUỐT CUỘC HÀNH HƯƠNG
Mạc Tường
(Giáo xứ Qui Đức)
( Sau chuyến hành hương Giáo Hạt Quảng Ngãi cùng các em
đat giải văn thơ Lm. Đặng Đức Tuấn lần 3 năm 2012 )
Tôi đã thấy gì suốt cuộc hành hương
Đêm Châu Ổ bập bùng thời trai trẻ
Hình như có gì ngang qua rất nhẹ
Chạm vào hồn,mềm mại Gió Bình An
Trung Tín ngỡ ngàng điện ngọc tan hoang
Cây trút lá,núi đồi trơ phế tích
Dáng Mẹ đứng ngày xưa tuy đã mất
Vẫn Thánh Thiêng hương ngào ngạt thơm lừng
Ghé lại Phú Hòa, hạ đỏ rưng rưng
Chiếc lá rách ôm choàng bầy chim nhỏ
Những ánh mắt hồn nhiên vô tư quá
Yêu lắm bà tiên cổ tích đời thường
Quảng Ngãi tưng bừng đầy ắp yêu thương
Đêm trao giải, người người vui như tết
Cha hạt vỗ về mầm non cầm bút
“Hãy xanh lên cho danh Chúa rạng ngời..”
Một thoáng Châu Me xúc cảm bời bời
Những mảnh ghép buồn vui dòng ký ức
Đứng giữa Thánh Đường lòng nghe thổn thức
Thương bao người lưng áo đẫm mồ hôi
Giáo xứ Kỳ Tân nhỏ bé xa xôi
Nhà thờ mới còn ngổn ngang gạch, vữa
Cơm nhà nghèo, thấm thía tình Cha sở
Lời cảm ơn chẳng nói được điều gì
Bầu Gốc nghẹn lòng suốt chặng đường đi
Từ linh địa về trước đền Tử Đạo
Năm trăm con người lửa thiêu, gươm giáo
Ruộng đức tin nhuộm thắm máu Anh Hùng
Tôi đã thấy gì suốt cuộc hành hương
Những xứ đạo, những con người tình nghĩa
Những Linh Mục nghèo nghiêng về một phía
Phía Mặt Trời,phía bờ bến yêu thương
Tôi đã thấy gì suốt cuộc hành hương
Những đường thẳng trên cầu vồng Chúa vẽ
Mầm đã nhú, hạt cải dù rất bé
Sẽ đến một ngày bóng tỏa ngàn xa
Tác giả bài viết: Mạc Tường
Nguồn tin: Nội san Hoa Biển 6
Ý kiến bạn đọc