Con đường kép
(Ý thơ từ bài giảng Chúa nhật thứ 5 mùa chay, 2020 của Đức Thánh Cha Phanxicô)
Giữa đại dịch cô rô na hiểm độc
Gây đau thương mất mát kinh hoàng
Những phố thị nên sa mạc tan hoang
Trong phút chốc công danh thành mây khói.
Anh cũng thấy lòng ngổn ngang cây cối
Cành lá xanh đã rơi rụng lúc nào
Hoa úa vàng tiếng than thở lao xao
Bộ xương khô phân trần trong tiếc nuối.
Hứng giọt sương cố trèo lên đỉnh núi
Chạm mây trời hy vọng được hồi sinh
Để thân mình thoát khỏi cảnh điêu linh
Không chấp nhận giam mình trong mồ tối.
Em có nghe lời quê hương sông núi
Lời Cha hiền thanh thót trong đêm mưa
Những ngọn đèn thay lời con đáp thưa
Cha mở ra hai con đường tuyệt đẹp.
Đường đức tin đưa ta vào cửa hẹp
Mở khoá, tháo xiềng ma quỷ tạo ra
Lăn tảng đá đang đè nặng người ta
Cho nhân thế đẹp tươi thời nguyên thuỷ.
Đường tình yêu là báu vật cao quý
Đưa ta về vườn địa đàng năm xưa
Gió ngoan hiền giục ta nói dạ thưa
Lấy Lời Chúa làm ngôi nhà để ở.
Đường đức tin, đường tình yêu gặp gỡ
Hoa hoà bình, hoa hạnh phúc nở tươi
Trong vườn nhà Thiên Chúa đến dạo chơi
Những xương khô hồi sinh đầy ơn thánh.
Tác giả bài viết: Cát Đen
Ý kiến bạn đọc