Trang mới   https://gpquinhon.org

Niềm tin mong manh

Đăng lúc: Thứ sáu - 28/12/2012 18:06
NIỀM TIN MONG MANH




 
Gioakim Trần Văn Thảo
(Gx. Đại Bình)
 
        Nhìn lại cuộc đời Kitô hữu của mình, tôi cảm thấy xấu hổ với chính bản thân. Khi vui, khi hạnh phúc tôi tán tụng, tạ ơn Thiên Chúa. Khi buồn, khi gặp thử thách tôi lại thầm trách Chúa bất công. Điều đau đớn hơn, mỗi lần như thế lại càng kéo tôi ra xa bàn tay Chúa. Thậm chí tôi còn quên mất Người trong những giờ lễ hằng ngày, trong những giờ kinh phụng vụ hàng đêm. Rồi cũng đến một ngày, tôi bất giác nhớ về lời kinh tiền tụng vẫn vang lên hằng ngày trong Thánh lễ: "Nhng li ca tụng ca chúng con chng giúp ích gì cho Chúa, nhưng mang lại cho chúng con s sng đời đời". Không có tôi, Chúa vẫn luôn tồn tại. Mặt trời vẫn luôn soi sáng cho tất cả mọi người, cho dù tôi có nhắm mắt để không nhận ra cái ánh sáng ấy! Thế mà niềm tin của tôi đôi lúc cũng chẳng đủ để nhận ra.

        Chúa Giê-Su đã nói với Tô-ma: "Vì con thy Thy nên con đã tin, phúc cho những ai không thấy mà tin". Vậy là tôi quyết định viết về niềm tin của người tín hữu.Trên con đường hằng ngày từ chỗ trọ đến trường, tôi bắt gặp không ít những cảnh đời éo le. Không biết họ có chung niềm xác tín với tôi vào Thiên Chúa không? Nhưng tôi tin rằng, nếu không cùng niềm xác tín, thì họ cũng sẽ tin vào ông trời, cái ông mà hằng ngày vẫn ở sâu thẳm trên trời cao kia.Trong cuộc sống xô bồ và đầy cạm bẫy này, niềm tin vẫn không ngừng được tôi luyện và thử thách! Nhìn lại những mảnh đời đầy chắp vá kia, với những giông tố và bão bùng trong cuộc sống, vậy mà ở họ, tôi thấy niềm tin không bao giờ tắt, những nghị lực phi thường trong những đôi mắt đã trĩu nặng ưu tư. Thế mà họ đã vấp ngã đâu, họ vẫn đang đi trên mặt biển và tiến thẳng đến Chúa đấy chứ!  

Lạy Chúa, thử thách Người luôn đặt ra cho con, để con vững vàng với Thánh giá mà Người đã đặt trên vai. Nhưng tôi tớ Người thật yếu đuối và lòng tin thật quá yếu mềm. Xin cho con đừng rời xa Người, đừng đánh mất niềm tin ở nơi Người.

          Khi dân Do Thái bị lưu dày xa đất nước của mình, ngôn sứ Ê-dê-ki-en đã loan báo rằng Đức Chúa sẽ mở huyệt cho những kẻ bị lưu đày và sẽ đưa họ về đất của họ để được an nghỉ trong bình an (x. Ed 37,12-14). Mong ước của con người được an nghỉ cùng với cha ông là niềm khao khát về một "quê hương", nơi họ được đón nhận sau khi trải qua cõi đời dương thế. Ý niệm này chưa hàm chứa sự phục sinh từ cõi chết, điều chỉ xuất hiện vào cuối sách Cựu Ước. Và ngay cả vào thời Chúa Giê-su, không phải tất cả mọi người Do Thái đều chấp nhận ý niệm phục sinh. Đối với những người khác và cả các Kitô hữu, niềm tin về sự phục sinh và đời sống vĩnh cửu vẫn còn gây ra nhiều nghi ngờ, khó hiểu. Bởi sự phục sinh đề cập đến một thực tại vượt quá những giới hạn của lý trí chúng ta và đòi hỏi một niềm tin. Việc anh Lazaro được phục sinh, chúng ta  nghe từ tiếng nói đức tin của cô Marta, chị của anh Lazzaro. Nhưng Chúa Giê-su nói: "Chính Thầy là s sng li và là s sng. Ai tin vào Thy, thì dù đã chết, cũng s được sng” (Ga 11,25-26). Đây chính là điều mới mẻ xảy đến và vượt qua mọi rào cản. Chúa Kitô đánh đổ bức tường sự chết, nơi Ngài chứa đựng sự viên mãn của Thiên Chúa, Đấng là sự sống, sự sống vĩnh cửu. Vì thế, sự chết không còn quyền năng gì trên Người và sự phục sinh là dấu chỉ về sự thống trị hoàn toàn của Ngài trước cái chết thể lý, điều mà đối với Thiên Chúa chỉ như một giấc ngủ.

        Tin vào Giêsu là niềm tin cá nhân, tự nhận là môn đồ của Giêsu là quyền tự do cá nhân. Niềm tin chỉ xuất hiện khi chúng ta thực sự tin tưởng vào Thiên Chúa hoặc một điều gì đó. Không dễ dàng gì để chúng ta có thể có được một niềm tin trọn vẹn, sắt đá với một người hay một điều mà chúng ta chiêm nghiệm và nghĩ rằng điều đó là có thật, là đúng đắn. Có khi sẽ phải mất rất nhiều thời gian để người khác chứng minh cho bạn thấy bạn hoàn toàn có thể tin tưởng được họ. Nhưng cũng có thể chúng ta lại đặt niềm tin của mình vào một ai đó một cách mù quáng! Và dù họ dối lừa chúng ta bao nhiêu lần chúng ta vẫn không ngừng tin tưởng! Tại sao lại như vậy? Bởi vì tất cả chúng ta ai cũng có hi vọng vào những điều tốt đẹp ở phía trước và tin vào bản chất của những người mình yêu thương.

         Người không dám đặt niềm tin vào người khác hay sự việc nào đó thì họ không chắc chắn về người kia, thậm chí sự nghi ngờ luôn tồn tại trong tâm trí của họ và họ không tin người đó sẽ tốt đẹp hơn, hoặc sự việc kia sẽ tốt dần lên theo thời gian. Còn người đặt niềm tin một cách mù quáng lại luôn tin rằng cuộc sống sẽ luôn luôn tốt đẹp cho dù người kia có dối lừa họ đi chăng nữa – Vì họ đặt niềm tin vào Chúa Giêsu, ngài sẽ giúp họ. Đối với Thiên Chúa của chúng ta thì chúng ta cũng đối xử với Người y như vậy! Khi mà chúng ta còn nghèo khổ, bệnh tật, không có tiền đi bác sĩ hay thuốc thang để chữa trị, thì chúng ta một lòng hết sức tin tưởng vào Tình Yêu của Người. Luôn sốt sắng cầu nguyện cùng với Người, để xin Người chữa bệnh cho chúng ta nếu Người muốn. Nhưng tình người thay đổi thật mau chóng và thật bạc bẽo thay, khi chúng ta có cơ ngơi vững vàng vì có được sự may mắn Chúa thưởng ban, có công việc làm để gánh vác trong gia đình. Khi chúng ta có tiền ra tiền vào, thì sự tin tưởng vào Thiên Chúa từ từ cũng phai nhạt dần, và không còn muốn nhớ đến Thiên Chúa nữa. Chúng ta quên những công ơn và hồng ân của Người ban cho, vì nay chúng ta đã có tiền và rất rủng rỉnh không còn nghèo khổ như xưa nữa! Có bệnh ư? Thì liền lấy hẹn mà đến gặp bác sĩ ngay. Trước kia ta khổ sở khốn khó thì luôn cần chạy đến với Thiên Chúa mà kể lể mà than thở, để Người ban cho chúng ta hằng ngày được dùng đủ. Còn nay Thiên Chúa ban cho chúng ta dư ăn dư mặc, thì đã đổi lòng mà không còn cần đến Người nữa!     
  
         Tôi có một lời khuyên cho chính tôi và muốn nói với lương tâm mình rằng: Thiên Chúa, Người luôn là Thiên Chúa, Đấng muôn đời quyền năng và hằng hữu. Hãy chạy đến với Người luôn, vì chỉ có Người mới có toàn quyền mà ban phát cho nhân loại của chúng ta  những gì chúng ta muốn. Và chỉ có Người mới hiểu những điều chúng ta van xin. Và có những điều chúng ta phải biết chấp nhận theo Thánh Ý Chúa. Niềm tin của chúng ta vào Đức Chúa Trời, là sự tin tưởng của đức tin. Chúng ta tin chắc chắn vào Con Ngài để được cứu rỗi, tin vào Lời của Ngài để được hướng dẫn, và tin vào Chúa Thánh Linh của Ngài để được sáng soi. Đức tin của chúng ta vào Thiên Chúa phải tuyệt đối, bởi khi chúng ta đặt niềm tin của chúng ta vào Đức Chúa Trời, chúng ta dựa vào sự toàn hảo, toàn năng, toàn tri của Đấng sáng tạo. Niềm tin trong khoa học của chúng ta chỉ dựa trên trí tuệ và không có gì hơn nữa. Chúng ta có thể dựa vào khoa học để làm nhiều điều tuyệt vời, nhưng chúng ta cũng có thể dựa vào khoa học để làm nhiều điều sai lầm. Nếu chúng ta đặt niềm tin vào khoa học, chúng ta dựa vào sự không trọn vẹn, bị hạn chế. Khoa học trong suốt lịch sử đã mắc sai lầm về nhiều điều, chẳng hạn như hình dạng của trái đất, quyền lực thời gian, vắc xin, truyền máu… “Phúc thay kẻ đặt nim tin vào THIÊN CHÚA và có THIÊN CHÚA làm ch nương thân. Người y như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mch sui trong, mùa nóng có đến cũng chng s gì, lá trên cành vn c xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chng ngi, và không ngng tr sinh hoa trái”.

          Mỗi buổi sáng khi thức dậy là chúng ta có một ngày mới nguyên vẹn. Sáng hôm sau, Thiên Chúa lại ban cho chúng ta một ngày mới khác. Mỗi ngày là một món quà mới Thiên Chúa ban cho con người. Bạn có thấy điều đó không? Mỗi buổi sáng thì lại mới luôn, đức thành tín của Ngài lớn lắm. Vạn vật thay đổi, lòng người thay đổi nhưng Thiên Chúa không bao giờ thay đổi, tình yêu của Ngài không thay đổi và Ngài luôn luôn giữ lời hứa của Ngài. Chúa hứa rằng ai đến với Chúa, Chúa không bao giờ bỏ ra ngoài. Chúa hứa ai đến với Ngài sẽ không còn khao khát điều gì nữa. Chúa hứa tha tội và ban cho chúng ta an nghỉ thật sự. Tất cả những bối rối, nặng nhọc và sầu tư trong đời sống đều từ tội lỗi mà đến. Tội lỗi đã làm nghẽn mối tương giao giữa con người và Thiên Chúa. Chúa Giê-su đã giáng trần, chịu chết thế cho con người, lãnh bản án thay thế cho con người để mở lại con đường. Con đường đã mở, nhưng chúng ta có chịu đi trên con đường sự sống đã rộng mở đó hay không?

        Điều gì mà chúng ta đang xin mà chưa nhận được, xin cứ hãy bình tĩnh, kiên nhẫn, và chịu đựng, để được theo Thánh Ý Chúa. Có khi điều mình xin không đẹp lòng Chúa chăng? Có khi điều mình xin là điều Thiên Chúa đang thử thách Đức Tin của chúng ta đó. Nếu chúng ta cứ đi tìm những gì ngoài Thánh Ý Chúa, sợ rằng điều ấy sẽ làm cho Đức Tin của chúng ta trở thành lung lạc và càng ngày càng đi sai lạc con đường mà Chúa muốn chúng ta phải đi.   
                                   
        Lạy Thiên Chúa là Đấng toàn năng và độ lượng! Xin thương ban cho tất cả chúng con là những con người luôn yếu đuối và tội lỗi luôn cần tình yêu, sức mạnh, và bình an của Người. Xin Thánh Thần Thiên Chúa ban cho chúng con có thêm sức mạnh để chịu đựng, kiên nhẫn và chờ đợi. Cho chúng con có thêm niềm tin để trợ giúp chúng con sống ngày lại ngày trong phó thác, trong cam chịu với những nghịch cảnh cuộc đời của chúng con.
 


 
Tác giả bài viết: Gioakim Trần Văn Thảo
Nguồn tin: Nội san Hoa Biển 7
Đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 35
  • Khách viếng thăm: 33
  • Máy chủ tìm kiếm: 2
  • Hôm nay: 8195
  • Tháng hiện tại: 155928
  • Tổng lượt truy cập: 12445640