Trang mới   https://gpquinhon.org

Mãi mãi là "Mùa Xuân Đầu Tiên" (Mồng một tết Quý Tỵ)

Đăng lúc: Thứ bảy - 09/02/2013 20:22
MÃI MÃI LÀ “MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN”
(bài chia sẻ Lời Chúa dịp tết Quý Tỵ)
 
 
Mỗi lần Tết đến, mỗi độ Xuân về, cái ước mơ muôn thuở của con người, đặc biệt của người VN chúng ta đó là : tống tiển năm cũ ra đi cùng với mọi nợ nần, rắc rối, bực dọc để Năm Mới đến rước theo nhiều ân lộc, hạnh phúc, như câu đối dí dõm của một ai đó :
 
“Chiều ba mươi nợ réo tít mù, co cẳng đạp thằng bần ra cửa,
Sáng mồng một rượu say túy lúy, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà"
 
Và có nhiều người lại còn mong ước một điều dường như không có thể mà vẫn cứ ươm mơ : ước gì một năm chỉ có 4 mùa Xuân :
 
Ba vạn sáu ngàn ngày, góp lại chốc đà trăm bận Tết,
Một năm muời hai tháng, ước chi đủ cả bốn mùa Xuân.
 
Thế nhưng, không ít những người hình như cuộc đời quá ít may mắn và gần như không tìm thấy mùa Xuân, không có được một cái Tết :
 
Như người nông dân chân lấm tay bùn quanh năm cày sâu cuốc bẳm làm mướn kiếm ăn chẳng hạn :
 
Tết với chả xuân, sáng mì gói tối mì gói, sợ vợ buồn ngán mà không bỏ nuốt vội để mà no.
 
Dậu rồi thì Tuất, xưa kéo cày nay kéo cày, lo chủ đuổi mệt chẳng dám ngưng làm nhanh không mất việc.
 
Hoặc như những người buôn gánh bán bưng ve chai, vé số, nhỗ lông gà lông vịt cho các quán ăn :
 
Số lông vịt xác xơ, tiền chỉ mấy xu, sắm nào được gì, nên không mong tết.
Đời ve chai tan nát, tuổi đà dăm bó, cho có ai thèm, mới chẳng tiếc xuân.
 
Ngày xưa, nhà thi sĩ lừng danh trong làng thơ mới đã từng có những câu thơ chán đời, chán Tết, chán xuân :
 
Tôi có chờ đâu có đợi đâu
Đem chi Xuân đến gợi thêm sầu
Với tôi Xuân đến như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau
 
Thế nhưng, nơi bàn Tiệc Lời Chúa hôm nay, chúng ta lại được gọi mời đón Xuân mừng Tết trong một ý nghĩa thật tích cực, thật sâu xa, của những người có đức tin, những người con của Chúa và xác tín rằng : Chúa chính là hoan lạc tuổi xuân tôi, Chúa chính là Mùa Xuân vĩnh cửu.
 
Trước hết bài đọc một với trích đoạn trong sách sứ ngôn Isaia đã trình bày một viễn tượng tuyệt vời của một thế giới mới, thế giới được xây dựng bởi vương quyền của Đấng Thiên Sai được Thánh Thần xức dầu tấn phong lên ngôi vương đế. Đó là một thế giới hòa bình giữa người với người, giữa người với vũ trụ vạn vật, không còn chiến tranh, địch họa mà tất cả chỉ là yên bình hạnh phước như cách diển tả : “sói ở với chiên con, beo năm bên dê nhỏ…Bé thơ còn đang bú giỡn chơi bên hang rắn lục, trẻ con vừa cai sửa thọc tay vào hang rắn hổ mang…” (BĐ1)
 
Và bài sách thánh đã kết thúc quang cảnh trên với câu kết, như là chìa khóa tất yếu để có được một thế giới như thế : “Vì sự hiểu biết Đức Chúa sẽ tràn ngập đất nầy, cũng như nước lấp đầy lòng biển”.

Chúng ta đang bước vào Năm Mới, năm cầm tinh Con Rắn : Quý Tỵ. Hình ảnh con rắn luôn gợi lên hình ảnh ghê sợ, ẩn chứa đọc địa, hiểm nguy. Có thể thế giới mà chúng ta đang sống đúng là thế giới đầy rắn độc ; hàng ngày biết bao nhiêu người bị nhiểm độc, bị bao nhiêu vết thương đau hằn lên cuộc sống, không phải chỉ có vết thương của rắn cắn mà của người cắn người. Thế giới chúng ta đang sống quá khác xa một trời một vực với thế giới mà mấy ngàn năm trước ngôn sứ Isaia đã ước mơ như chúng ta vừa nghe. Có lẽ nguyên nhân cũng chỉ là như câu kết của bài sách thánh trên : vì thế giới chúng ta không có được “sự hiểu biết Thiên Chúa”. Một thế giới ngoãnh mặt lại với Thiên Chúa, một thế giới vô tín, vô thần sẽ là một thế giới ngập tràn tội ác, chiến tranh, bạo lực.
 
Là những người Kitô hữu, chúng ta bước vào Năm Mới với ước nguyện thế gới sẽ quay về với Thiên Chúa, nhận biết Thiên Chúa ; và đó cũng chính là ý nghĩa của Năm Đức Tin, năm mà mỗi người chúng ta được gọi mời để đào sâu niềm tin vào Thiên Chúa và chia sẻ niềm tin đó cho mọi người.
 
Trong khi đó, với Bài đọc 2 và bài Tin Mừng, chúng ta đều được gọi mời thực thi các giá trị của Tin Mừng, của Lời Chúa, mà điều cốt lõi lại là giới răn yêu thương. Thánh Phaolô nhắc nhở cộng đoàn Cô-lô-sê : “Anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hòa và nhẫn nại. hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau…Ước chi Lời Đức Kitoo ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú…”. Trong khi đó Tin Mừng Thánh Gioan lại nhấn mạnh : “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ Lời Thầy…”
 
Thực thi Lời Chúa, thực hành giới luật yêu thương đó chính là “quy luật của muôn đời” dành cho người Ki-tô hữu. Năm Mới đối với chúng ta là cơ hội để bắt đầu một chương mới trong cuộc hành trình Tin, Cậy, Mến, một cuộc hành trình sẽ đưa chúng ta mỗi ngày đến gần hơn cội nguồn của mùa Xuân bất diệt là Thiên Chúa.
 
Cùng với Đức Tin là nhận biết Thiên Chúa, Đức Mến là thực hành giới răn yêu thương, Lời Chúa trong ngày đầu năm còn mời gọi chúng ta sống tâm tình phó thác của Đức Cậy như lời cuối của trích đoạn Tin Mừng hôm nay : “Thầy ban cho anh em bình an của Thầy….Lòng anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hải” (TM).
 
Nếu “Bình an” chính là lời chúc của sứ thần trong ngày Chúa Giáng Sinh tại BêLem “Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”, là lời đầu tiên dành cho các môn sinh khi Chúa Kitô phục sinh từ cõi chết “Bình an cho anh em”, thì bình an cũng chính là sứ điệp, là ước nguyện, là niềm cậy trông của chúng ta trong Năm Mới nầy. Chính với niềm cậy trong phó thác mà chúng ta tìm được bình an cho tâm hồn, cho cuộc sống cho gia đình cũng như cho mội người chung quanh như lời huấn dụ của Đức Cha Matthêô trong thư chúc Tết của ngài gởi cho dân Chúa giáo phận năm nay :
 
“Tin tưởng vào sự quan phòng lo liệu của Thiên Chúa, chúng ta cũng hãy phó thác mọi dự tính và mọi việc làm của chúng ta trong Năm Mới cho Người. Người xưa đã dạy : “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên” và tác giả thánh vịnh 127 cũng nói lên niềm xác tín tương tự : “Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công” (Tv 127,1). Và chúng ta thân thưa với Chúa : “Việc tay chúng con làm xin Ngài củng cố, xin củng cố việc tay chúng con làm” (Tv 90,17). Nhờ sự rợ giúp của Chúa, chúng ta cố gắng chu toàn thật tốt những công việc bổn phận hằng ngày. Đồng thời chúng ta nài xin Chúa cho mỗi người chúng ta trong năm mới nầy được có công ăn việc làm ổn định để bảo đảm cuộc sống ấm no hạnh phúc và để có thể chia cơm sẻ áo cho những anh chị em còn đang sống trong hoàn cảnh khó khăn, như một đòi hỏi của Năm Đức Tin”.
 
Và như thế, Tết đến, xuân sang đã gợi lên nơi tâm hồn mỗi người chúng ta những niềm vui thật sâu lắng, những ước nguyện thật tuyệt vời. Ước mong cho một thế giới nhận biết Thiên Chúa như nước tràn ngập đại dương, ước nguyện cho một đất nước yên bình hạnh phúc, mọi người biêt yêu thương nhau. Không chỉ chúng ta mới có ước mong nầy, ước nguyện nầy, mà 37 năm về trước, từ năm 1976, cố nhạc sĩ tài danh Văn Cao đã cũng có cảm nhận như thế khi sáng tác một ca khúc bất hủ mà mỗi độ xuân về chúng ta vẫn được nghe : Bài hát “Mùa Xuân Đầu tiên” :
 
          Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
          Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
          Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
          Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
          Niềm vui phút giây như đang long lanh.
          Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
          Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
          Từ đây người biết quê người
          Từ đây người biết thương người
          Từ đây người biết yêu người.
 
Ước gì Mùa Xuân của chúng ta mãi mãi là “Mùa Xuân Đầu Tiên”.như thế. Amen.

Tác giả bài viết: LM. Giuse Trương Đình Hiền
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Từ khóa:

Giảng lễ

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 88
  • Khách viếng thăm: 57
  • Máy chủ tìm kiếm: 31
  • Hôm nay: 21137
  • Tháng hiện tại: 252633
  • Tổng lượt truy cập: 12542345