Trang mới   https://gpquinhon.org

Chúa Nhật III Mùa Vọng C

Đăng lúc: Thứ hai - 10/12/2012 19:58
CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG NĂM C
Có một Đấng mà chúng ta biết rõ
 

 
Lm. Giuse Trương Đình Hiền
 
1. Đã có một Tin Mừng như thế.

Trong đời thường cuộc sống, ít có niềm vui nào sâu lắng, đậm đà và cũng đầy ắp rạo rực thân thương cho bằng niềm vui của “gặp lại” sau mất mát thương đau, hội ngộ sau ly biệt ngút ngàn và trở về từ thất vọng mất hút…

Đó là niềm vui của người mẹ già ra ngõ đón đợi gặp người con bộ đội trở về sau bao tháng năm chinh chiến mỏi mòn ngóng đợi, mà nhạc sĩ Phạm Duy đã tài tình diễn đạt trong ca khúc “Ngày Trở Về”, một bài ca làm rung động cả một thế hệ thời sau kháng chiến của thập kỷ 40 :

 “Mẹ lần mò ra trước ao nắm áo người xưa ngỡ trong giấc mơ, tiếc rằng ta đôi mắt đã lòa vì quá đợi chờ…”

Đó cũng là niềm vui của dân Ít-ra-en, sau những tháng năm lưu đầy nơi đất khách quê người, chợt nghe đâu đó vang lên một tin mừng sẽ tới ngày Chúa thương rút lại án phạt, đưa tay giải thoát khỏi ách nô lệ Assua và đưa họ về quê cha đất tổ. Chính ngôn sứ Sôphônia, một chứng nhân đương thời đã ghi lại biến cố đặc biệt nầy theo ngôn ngữ của mình mà Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay vừa trích đọc :

“Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Sion
Hò vang dậy đi nào, nhà Ít-ra-en hỡi !
Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy nức lòng phấn khởi.
Án lệnh phạt ngưoi, Đức Chúa đã rút lại.
Thù địch của ngươi, Người đã đẩy lùi xa.
Đức Vua của Ít-ra-en đang ngự giữa ngươi, chính là Đức Chúa…”

Trong cuộc hành trình của quãng đường Mùa Vọng chuẩn bị đón mừng mầu nhiệm Con Chúa Giáng Sinh, hôm nay, Chúa Nhật 3 Mùa Vọng, Phụng Vụ cũng gọi mời cộng đoàn chúng ta hãy có một niềm vui như thế : niềm vui gặp gỡ, niềm vui đón chào, niềm vui “mặt đối mặt”, “tay bắt mặt mừng” với một Đấng Thiên Chúa yêu thương đang trở về để thi ân giáng phúc, để cứu độ thứ tha.

Để làm bật nổi cái ý nghĩa vui mừng sâu lắng trang trọng nầy, Phụng Vụ đã mượn màu hồng thay cho sắc tím, đã mượn lời hiệu triệu của thánh Phaolô dành cho giáo đoàn Philipphê để hát lên ngay từ lúc khai mạc thánh lễ :

“Anh em hay vui lên ! Tôi nhắc lại : anh em hãy vui lên”

Và mượn những tiếng kêu òa vỡ niềm vui của Isaia để ca lên trong đáp vịnh ca.

 “Dân Sion, hãy mừng rỡ reo hò,
vì giữa ngươi, Đấng Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !”

Nhưng có lễ, trọng tâm ý nghĩa của lời Chúa hôm nay lại chính là lời loan báo của Thánh Gioan Tiền Hô bên bờ sông Gio-đa-nô của 2000 năm trước về một Đấng đang đến, một Đấng đang hiện diện : “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người…”.

Nhưng tin mừng của Gioan Tẩy Giả, xét cho cùng, cũng chỉ là một lời đoan quyết đã được các sứ ngôn loan báo từ xa xưa : lời đoan quyết về một chân lý nền tảng đã được khắc ghi trong Kinh Thánh và hằn sâu trong tâm thức của Dân Chúa trải qua muôn thế hệ : chân lý đó chính là : Thiên Chúa của chúng ta tin thờ không bao giờ là một Thiên Chúa của sự “giận hờn miên viễn, của thù oán, của kết án bất công hay của lòng chai dạ đá”…mà là : “Thiên Chúa giàu lòng thương xót, chậm bất bình và rất mực yêu thương, khoan dung và đầy lòng tha thứ…”.

Cũng chính vì để nhắc lại niềm tin vào một Thiên Chúa trung thành và yêu thương đó, mà các sứ ngôn đã thay phiên nhau công bố sứ điệp hoan vui về “Sự Trở về, sự viếng thăm, sự quang lâm, sự hiện diện của Thiên chúa,”.

Án lệnh phạt ngươi, Đức Chúa đã rút lại,
Thù địch của ngươi, Người đã đẩy lùi xa…
Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi,
Người là Vị Cứu tinh, là Đấng anh hùng.. (Bđ 1)

Và cái ngày chính thức hiện thực các lời hứa đó không dừng lại ở những cuộc hồi hương trở về đất tổ, tái thiết lại đền thánh Giêrusalem, cũng chẳng phải là thời kỳ anh em nhà Giuđa-Macabêo đứng lên giành quyền tự chủ… ; mà chính là thời của những “người nghèo đích thực của Gia-vê” : thời của Gioan Tẩy Giả, của thánh Giuse, của Đức Trinh nữ Maria…thời của vị Tiên Tri đến từ xưởng thợ Na-da-rét mang tên Giêsu, Người mà tại hội trường Na-da-rét đã long trọng tuyên bố một tin mừng : “Hôm nay đã ứng nghiệm lời các ngươi vừa nghe…Thánh thần Chúa ngự trên tôi, để tôi đem tin mừng cho người nghèo khó…”. Đó cũng chính là Tin mừng vĩ đại mà các thiên sứ đã báo cho các mục đồng thành Bê-lem : “Tôi báo cho anh em một tin mừng, một tin mừng vĩ đại cho toàn dân là hôm nay, Đấng Cứu thế đã giáng sinh trong thành vua Đa-vít”

Vâng, Thiên Chúa của chúng ta, Thiên chúa mà Đức Kitô đến mặc khải rõ ràng cho chúng ta không bao giờ là một “Thiên Chúa trên các tầng mây nghìn trùng xa cách, chỉ biết ngó xuống mặt đất để dò xét và luận phạt. Nhưng là một Thiên Chúa “đang ở giữa chúng ta đây, một Thiên Chúa đang đồng hành giữa cuộc sống chúng ta để cảm thương thân phận, để chia sẻ ngọt bùi : “Hãy mừng rỡ reo hò, vì ở giữa ngươi, Đấng Thánh của Ít-ra-en thật cao cả” (Đáp ca). Đối diện với một Thiên Chúa như thế, tin vào một Thiên Chúa như thế, quả thật, Phụng vụ hôm nay mời gọi chúng ta “Hãy Vui Lên” thì thật là chí lý, thật là “phải đạo”.

2. Niềm vui đặc thù của Mùa Vọng hôm nay :

Và đã bao Mùa Vọng đi qua trong cuộc hành trình đức tin của Dân Chúa, của mỗi người chúng ta. Lời hiệu triệu “Hãy vui lên trong Chúa” cũng đã bao lần thúc giục gọi mời. Nhưng đã chắc gì chúng ta đã cảm nhận thật sự hay đã sống trọn vẹn cái “niềm vui đặc thù” mà Mùa Vọng khơi lên ?

Vâng, niềm vui của phụng vụ hôm nay mời gọi, niềm vui ở giữa chặng đường Mùa Vọng nầy để tiến gần đại lễ Giáng Sinh là một “Niềm Vui luôn đòi trả giá đắt”, là niềm vui mang tính anh hùng, là niềm vui mang “dáng đứng của Máng cỏ Bê-Lem, của đồi Gon-go-ta, của từ bỏ, của hy sinh, của yêu thương, phục vụ. Đó chính là niềm vui của Đức Trinh Nữ Maria khi Mẹ hát lên bài Magnificat “linh hồn tôi nhảy mừng trong Chúa”, vì Mẹ đã cảm nhận được thế nào vâng phục thánh ý Thiên Chúa. Đó là niềm vui của các Thánh Tông Đồ từ tòa án công nghị của quan chức Do Thái bước ra : “Các ông vui mừng vì được chịu đau khổ để làm chứng cho Đức Kitô”, đó là cái vui của Mẹ Á Thánh Têrêxa thành Cal-cut-ta, khi được cận kề săn sóc những kẻ yếu đau liệt lào, đó là niềm vui của Thánh Maximilien Kolbe khi được chịu chết thay cho một người tù sắp bị xử tử, là niềm vui của Á Thánh Anrê Phú Yên khi được đưa đi đến pháp trường thành Chiêm để làm chứng tình yêu dành cho Đức Kitô…Suốt 2000 năm nay, trên mọi miền thế giới, đã có bao nhiêu con người đã hưởng ứng, đã sống niềm vui mà hôm nay chúng ta được gọi mời tiếp nối.

- Các người cha, người mẹ hãy vui lên trong trách nhiệm nêu gương đạo đức, thánh thiện và giáo dục con cái đúng mực theo tinh thần và giáo lý Công Giáo.
- Các đôi vợ chồng Công Giáo hãy vui lên trong từng ngày yêu thương, trung tín và gắn bó hết mình trong cam kết của nhiệm tích Hôn Phối, cho dù từng ngày phải đối diện với bao nỗi vất vả khó khăn từ vật chất lẫn tinh thần.
- Các bạn trẻ Công giáo hãy vui lên trong can đảm nói không với trào lưu yêu cuồng sống vội, với bon chen ngụp lặn trong hưởng thụ và buông thả, để sống anh hùng theo những lời mời gọi của Phúc Âm : trong sạch, phục vụ, quảng đại và trong sáng, khó nghèo…
- Tất cả chúng ta hãy vui lên trong từng ngày thực thi Lời Chúa, hân hoan và trung thành đến với Bí Tích Thánh Thể và tìm thấy Chúa trong mọi người xung quanh để yêu thương và phục vụ…

Bàn tiệc Thánh Thể hôm nay và giờ nầy chính là niềm vui ắp đầy đang hiện thực giữa chúng ta. Chúng ta xác tín và tuyên xưng rằng : Ở giữa chúng ta có một Đấng mà chúng ta biết rõ : Ngài đang hiện diện để ban Lời hằng sống và ban cho chính Mình và Máu của Người như một quà tặng yêu thương thâm sâu nhất, cao quí nhất. Chúng ta hãy vui mừng tạ ơn Chúa và sốt sắng đón nhận quà tặng tình yêu nầy để rồi hân hoan lên đường với niềm vui chia sẻ và phục vụ anh em.
Tác giả bài viết: Lm. Giuse Trương Đình Hiền
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Từ khóa:

Giảng lễ, mùa Vọng

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 15
  • Hôm nay: 8123
  • Tháng hiện tại: 190941
  • Tổng lượt truy cập: 12480653