Trang mới   https://gpquinhon.org

Lễ Chúa Thăng Thiên

Đăng lúc: Thứ hai - 06/05/2013 18:41
LỄ CHÚA THĂNG THIÊN
(Lc 24, 46 – 53)
 



Hôm nay chúng ta mừng lễ Chúa Giêsu về trời, tức là mừng biến cố Chúa ngự về thiên đàng cùng với Thiên Chúa Cha, sau thời gian Ngài sinh sống với chúng ta ở trần gian này, trong bản tính nhân loại của Ngài. Nhưng để diễn tả biến cố Chúa Giêsu về trời, Tin mừng ghi lại rất đơn sơ: “Đang khi Người chúc phúc cho các ông thì Người rời các ông mà lên trời” (Lc 24, 51). Như thế, chỉ có nghĩa là một sự nâng cao lên cùng Thiên Chúa trong bản tính nhân loại của Chúa Giêsu, để con người thấy rằng đó là mẫu mực để ngày kia sẽ về cùng Thiên Chúa như vậy.

Với sự nhập thể Chúa Giêsu là mẫu gương, là lý tưởng của đời sống con người, để từ nay Thiên Chúa Cha yêu thương loài người điều Ngài quý mến nơi Con Một của Ngài. Chính nhờ đời sống của Chúa Giêsu nơi trần gian, mà đời sống con người của chúng ta được thánh hóa. Nhờ sự chết và phục sinh của Chúa Giêsu, chúng ta hy vọng được sống đời đời sau khi chúng ta rời bỏ cuộc sống trần gian này. Nhờ sự lên trời của Chúa Giêsu, con người tìm thấy cửa thiên đàng mở rộng. Chính vì niềm tin đó mà Giáo Hội trong kinh tiền tụng I của lễ Thăng Thiên tuyên xưng rằng: “Ngài lên trời không phải để lìa xa chúng ta là những kẻ yếu đuối, nhưng là Đầu là Thủ Lãnh của chúng ta, nên Người lên trước để chúng ta là những chi thể của Ngài vẫn một lòng tin tưởng cũng sẽ được lên theo”.

Để theo Chúa Giêsu, Đấng đã về cùng Thiên Chúa Cha, chúng ta phải bắt đầu ngay từ bây giờ trong đời sống này là biến đổi con người chúng ta nên giống Chúa Giêsu. Chúng ta phải chuẩn bị cho sự lên trời của mình, không phải chỉ đứng nhìn về trời như những người Galilê xưa, mà phải biết nổ lực hằng ngày bằng chính đời sống chứng nhân đức tin của mình. Người muốn chúng ta làm chứng nhân cho Người đến tận cùng trái đất, rao giảng danh Người cho đến tận thế. Bởi vì, trước khi về trời, Chúa Giêsu đã trao cho các Tông đồ cũng như mỗi người chúng ta một sứ mạng cao cả: “Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân” (Lc 24, 47).

Khi Chúa Giêsu về trời thì cũng là lúc các Tông đồ phải ra đi. Các ngài đi tuyên xưng niềm tin, tin vào Đấng đã chết nhưng nay đã Phục sinh, đã chiến thắng tử thần và nay đang được tôn vinh. Người từ Chúa Cha mà đến và lại trở về với Chúa Cha.

Khi Chúa Giêsu về trời thì cũng là lúc các Tông đồ phải xuống núi. Để đi xây dựng một thế giới đầy tình yêu thương, huynh đệ, công bằng, văn minh; xứng với trời mới đất mới mà Chúa Giêsu đã cứu chuộc để hiến dâng lên Chúa Cha. (Như Thầy đã yêu – Tr 220)

Thật là vinh dự cho chúng ta được tiếp nối các Tông đồ để ra đi rao giảng lời Chúa và làm chứng nhân cho Người. Chứng nhân cho sự chết và phục sinh của Chúa và cũng là cái chết và sống lại của chính chúng ta: chết đi cho con người cũ là tội lỗi, đam mê và sống lại trong con người mới là phục vụ và yêu thương.

Đức Cha Fulton Sheen – vị diễn giả nổi tiếng trên các đài truyền thanh và truyền hình tại Hoa Kỳ, đã có lần phát biểu như sau: “Không ai trong chúng ta có thể vào thiên đàng, nếu ở đó không có ai nói với chúng ta: chính tôi đã giúp đỡ để bạn được vào thiên đàng”.           
                                                                                                                 
Ai cũng có thể là một trợ giúp để đưa chúng ta vào thiên đàng. Họ có thể là những người nghèo mà chúng ta đã quảng đại chia sẻ giúp đỡ. Họ cũng có thể là những người đã làm cho chúng ta gặp phải biết bao đau khổ và thất bại. Đặc biệt họ là những người mà chúng ta cố gắng đem lại hạnh phúc. Chính những người đó là những kẻ giúp đỡ chúng ta vào thiên đàng. Vì, hãy cho đi, sẽ được cho lại.

Nhưng thiên đàng không đợi chờ ở đời sau. Hạnh phúc cũng không chỉ dành lại cho cuộc sống mai hậu. Theo cha Lochet: “Thiên Chúa chỉ muốn có một căn nhà riêng của Người, và căn nhà ấy chính là tâm hồn chúng ta.”

Vậy thiên đàng là nơi Chúa ngự, thiên đàng là chính nơi tâm hồn có nghĩa với Chúa. Vì thế, thiên đàng và hạnh phúc có thể đến với chúng ta ngay từ đời này. Thiên đàng và hạnh phúc ấy chính là lúc chúng ta cố gắng làm cho người khác được hạnh phúc.

Lạy Chúa, không ai vào thiên đàng một mình, nhưng là vào cùng với những người mình đã từng phục vụ, yêu thương. Xin cho con biết quên mình để phục vụ anh em, cho con biết tha thứ để yêu thương mọi người. Vì con tin rằng: khi con làm cho anh em con là con đang làm cho chính Chúa”. Amen

 
Tác giả bài viết: Lm. Phanxicô Phạm Đình Triều
Nguồn tin: Gpquinhon.org
Đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 

   

LƯỢT XEM TRANG

  • Đang truy cập: 34
  • Khách viếng thăm: 32
  • Máy chủ tìm kiếm: 2
  • Hôm nay: 12254
  • Tháng hiện tại: 165426
  • Tổng lượt truy cập: 12455138